logo
Search book
Tôi không biết nó có bẩn không.
(VKook Fanfic) Khúc Ca Hoa Hồng Và Tàn Tro

(VKook Fanfic) Khúc Ca Hoa Hồng Và Tàn Tro

cinis
Tôi là kẻ bò ra từ địa ngục, tay đã dính đầy máu tươi, tôi biết mình không xứng yêu em nhưng vẫn cố chấp giữ em lại bên mình. Việc duy nhất tôi có thể làm là thiêu đốt linh hồn của chính mình để hủy diệt mọi dơ bẩn trên con đường em đi. Em không biết mình có được lên thiên đường hay không, nhưng nếu thiên đường đó không có anh thì em sẵn sàng xuống địa ngục để được ở bên anh.
Lời bài hát: Welcome To The World Of Beasts

Lời bài hát: Welcome To The World Of Beasts

xia you qi mu zi
(Cấm sao chép&cấm đăng lại) [nhã nhặn bại hoại/toàn bộ hình nam/lao đáy ngồi xuyên] Thêm chi tiết "Tác giả nói" Hàng xóm? Bọn họ hình như không có chỗ nào kỳ quái... Nhưng...... cũng không quá bình thường. Xuỵt...... Đừng la hét...... "Đoán xem, là ai giết cha mẹ ngươi?" Đoán trúng ca ca có thưởng. Đến nơi này còn vọng tưởng có ngày có thể chạy trốn sao? //. Luật sư công chính - - Lưu Dã: Lấy mạng để đổi, tôi từ trước đến nay công bằng nhất. Giáo viên ngữ văn - - Nhâm Hào: Thủ pháp giết người, cũng là một loại tri thức. Thương nhân rượu vang đỏ - - Diêu Sâm: Rượu vang đỏ máu tươi, nếm thử là có thể phân rõ. Chủ cửa hàng mật thất - - Trương Nhan Tề: Đây là một công việc khiến người ta nghiện. Bác sĩ ngoại khoa - Triệu Lỗi: Cứu người, cũng không làm cho tôi hưng phấn. Chủ tiệm hoa tươi - - Địch Tiêu Văn: Mua một đóa hoa, để em vĩnh viễn ngủ. Nhân viên công ty - - Hạ Chi Quang: Nhịn thêm một chút, anh ta sẽ lập tức câm miệng. Học trưởng Dương Quang - - Hà Lạc Lạc: Vui vẻ không? Hãy đến một nơi với tôi. Nhân viên siêu thị - - Chu Chấn Nam: Tôi đã gặp rất nhiều người, nhưng đều chết. Học bá gia sư - - Yên Hủ Gia: Nhà em nhất định rất đẹp, anh muốn đi xem. Cảnh sát chính trực - - Triệu Nhượng: Tôi sẽ trả lại sự trong sạch cho anh, nhưng không phải bây giờ. Chúng ta đều chỉ là người bình thường... Cầm thú bình thường thôi. ——————
Nợ Tình: Trao Nhầm Tình Yêu

Nợ Tình: Trao Nhầm Tình Yêu

Hương Ly
"Em cầu xin anh, cứu con đi. Nó là con của anh mà. " "Con? Nó không phải là con tôi. Tôi sẽ không chấp nhận cái thứ nghiệt chủng đó đâu. " Người đàn ông tàn nhẫn thốt ra những lời nói đó. "Em van xin anh, cứu nó đi. Em van xin an đấy. Nó là con anh. " Người phụ nữ quỳ dưới đất, nước mắt làm ướt đẫm hai bên má, cô hết lời cầu xin người đàn ông trước mặt mình. "Tôi nhắc lại lần nữa, tôi sẽ không bao giờ chấp nhận đứa bé đó. Con của tôi phải do Sơ Hạ sinh ra. " Hai đứa con ruột của mình bị chính tay người chồng mình yêu thương nhất tự tay giết chết. Đó chính là một tên ác quỷ. Cô sẽ phải làm sao đây? Chấp nhận buông bỏ hay là tiếp tục yêu hắn?
Nhật Kí Cuộc Đời

Nhật Kí Cuộc Đời

Anydinh
Câu chuyện dựa trên những câu chuyện có thật của tôi và bạn bè tôi. nó sẽ đưa bạn đến với tất cả các cung bậc của cảm xúc, có thể bạn sẽ tìm thấy chính cuộc đời của mình trong đó. Hãy cùng tôi theo chân của Hoàng Lệ để cảm nhận nhé.
Cuộc sống thường nhật ở thế giới jombie

Cuộc sống thường nhật ở thế giới jombie

Sen giữa trời đông
“Ta dành cả một đời cho thịnh thế, sống một đời không biết luyến ái nhân sinh. Đến cùng cũng chỉ là mớ hỗn độn dưới tro tàn. Tất cả đều vì thứ con người ngu xuẩn các ngươi. Ngươi bảo vì giang sơn thịnh thế, cứu người là đức chí tôn, đến cùng ngươi cũng chỉ muốn ta cứu thế vậy “ai sẽ cứu ta”. Nhưng thất bại rồi, con người căn bản chính là cặn của Trái Đất, nó bảo ta giúp nó, nó "rất đau". Ta không giúp loài người nữa vì căn bản ta đã không còn là "con người".
[Sơn Tùng MTP] Nhật Ký Xuyên Không Cùng Sếp

[Sơn Tùng MTP] Nhật Ký Xuyên Không Cùng Sếp

Dạ Nguyệt
Lục Dĩ đập đôi đũa lên bàn và quát lên: "Biết ngay mà, cái loại lười biếng, cả ngày chỉ biết ăn. Sao mày lại thích đứng ở vị trí cuối mãi thế? Nhìn Kha Nguyên mà xem, luôn đứng tốp đầu. Tại sao khoảng cách của đứa béo như mày với con bé lại lớn như vậy? Mày không cảm thấy xấu hổ à?” "Được rồi, Lục Dĩ,để con bé ăn. Dù sao nó cũng là con ruột của con.” Bà cụ than thở. Lục Dĩ lạnh lùng nhìn Dạ Nguyệt hừ mũi… “Phải đấy, những đứa trẻ mập sẽ không thích các hoạt động cần suy nghĩ nhiều!” Lạc Quyên ác độc nói. Đây là mánh khóe yêu thích của bà ta, luôn cố tình đề cập đến cơ thể khiến Dạ Nguyệt tự ti, Lục Dĩ ghét bỏ, tức giận, để kích động chia rẽ mối quan hệ giữa 2 cha con. "Hừ! Tao nói cho mày biết, kỳ sau nếu mày không giành được 1 vị trí trong tốp 10. Mày sẽ không còn là con gái tao nữa.” Lục Dĩ giơ đũa chỉ vào Dạ Nguyệt. "Vừa hay, tôi cũng thông báo cho ông biết. Đây là lần cuối cùng tôi đến đây, tôi sẽ không bao giờ muốn gặp lại ông nữa.” Dạ Nguyệt cười chế nhạo, đứng dậy. “Bà, cháu sẽ thăm bà sau, bà cũng có thể tới ở cùng cháu và mẹ!”
Xương rồng cũng biết đau

Xương rồng cũng biết đau

An nhiên tự tại
Tự truyện của cậu, mang một trái tim đầy thương tích đến với thế giới, rồi lại rời đi chẳng bình yên.
Đợi Ngày Em Đến

Đợi Ngày Em Đến

小可爱
Tên tác phẩm: Đợi ngày em đến Tác giả: 小可爱 Án văn:Một buổi chiều cuối thu, Điền Bối Bối thong dong bước đi trên con đường nhỏ. "Mặc dù nói là 24 năm qua tôi vẫn ế nhưng mà... không phải chưa từng yêu. Tôi yêu thầm một đàn anh khoá trên, nói đúng hơn chỉ là cùng trường. Cũng 4 năm rồi còn gì. Không biết... giờ người đó còn nhớ tới tôi hay không nữa. Tôi chỉ biết rằng tôi rất nhớ, rất muốn gặp người đó." Chẳng mấy chốc cô đã rẽ sang con phố cho người đi bộ. Thật sự vô cùng đông đúc, người qua kẻ lại. Vậy mà chẳng có một hơi ấm nào dành cho cô. Mông lung nhìn thế giới kia bằng chiếc máy ảnh nhỏ của mình, bao nhiều hình ảnh những cặp tình nhân, những đôi nam nữ tay nắm tay cười nói vui vẻ. Tại sao cô lại không có riêng tấm ảnh như thế với anh? Bất chợt có một hình dáng quen thuộc đứng trước cô chục bước chân. Sự cô đơn trống trải của cô... lại trào lên. Là anh, anh đã trở về rồi. 4 năm qua không gặp, mọi thứ thay đổi quá nhiều. Chàng thanh niên luôn mặc áo thun quần bò đâu? Người đàn ông áo vets này phải chăng vẫn là Đỗ Minh Thành? Nhưỡng tưởng là có thế đi tới mà chào nhau: Đã lâu không gặp, vẫn ổn chứ? Sự thật rằng yêu là một chuyện, có dũng khí để được yêu hay không nó lại là một chuyện. Họ lướt qua nhau như hai người xa lạ. Nhìn nhau trong thoáng chốc rồi vội đi mau.
[ĐN] Khi Tác Giả Là Nữ Phụ

[ĐN] Khi Tác Giả Là Nữ Phụ

Tụ Nghiệp Tứ Phương
Đồng nhân, Tokyo Revengers, hài,... Au: Tụ Nghiệp Tứ Phương Mở đầu Đầu năm nay xuyên không cũng thật là dễ dàng, dễ tới nỗi mà người người xuyên không nhà nhà xuyên không. Tôi cũng theo cái trend đó mà xuyên qua dù bản thân có gào thét ngàn lần không muốn nhưng cũng chẳng thể làm khác được. Biết sao giờ vì tôi chết rồi, chết với cái lý do người thấy đau lòng người nghe rơi lệ. Được rồi nói hoa mĩ vậy thôi chứ thật ra tôi chết vì nghẹn. Không, nói chính xác hơn là bị sặc rồi nghẹn chết. Má nó tức! Nhưng điều đáng nói ở đây không phải là tôi đã xuyên không mà là tôi chả hiểu kiểu gì mà xuyên ngay vào thế giới trong truyện! Xuyên vào trong truyện cũng thôi đi tôi còn trúng vé độc đắc xuyên luôn vào tiểu thuyết đồng nhân. Thân là một tác giả mạng 3 xu hay viết thể loại đồng nhân như tôi dù vào đúng ngay thể loại ưa thích cũng phải cười tới méo miệng. Tại sao à? Vì người ta tác giả có xuyên thì vào tác phẩm của mình còn tôi xuyên tới tác phẩm nhà người ta đã thế vào ngay nữ phụ suất diễn kéo dài 3 chương với tác dụng duy nhất là làm nền cho nữ chính. Điều đáng nói hơn nữa là tác giả nhà người ta còn chưa có viết xong và chỉ vài đường cơ bản là có thể xử đẹp nữ phụ yếu đuối là tôi đây. Vậy nên để có thể sống yên ổn thì tôi chỉ có nước tránh xa nhân vật chính để xoá bỏ sự tồn tại mà đời thì không cho phép cứ để tôi xuất hiện làm con mẹ tác giả phát hiện ra mới cay. Sau n+1 lần đấu trí đấu dũng tránh khỏi các hố bẫy và âm mưu của con mụ tác giả thần kinh đó thì tôi thật sự chỉ có một mong muốn duy nhất là được cầm phóng lợn rượt mụ ấy chạy 7749 vòng cho biết thế nào là cảm giác bị dí!
[Long Story] Đầu Đông

[Long Story] Đầu Đông

Cloudy Guy
"Anh cứ lớn lên mãi, phổng phao, ưu tú hơn tất thảy những ai từng lướt qua trước mắt tôi. Họ đều chạy, đều đi rất nhanh đến mức tôi còn chẳng thể nhớ nổi những câu tán tỉnh sáo rỗng rót vào tai mình trước kia có hương vị gì. Tôi chỉ thấy anh, cao lớn hơn tôi, ấm áp hơn bất cứ chiếc túi giữ ấm mùa đông nào, bước về phía tôi, đi qua tôi rồi biến mất. Biến mất trong vòng tay ai đó được yêu anh và anh yêu." Từ một kẻ yêu mây nhưng cũng thường căm ghét nó gửi tặng bạn đọc.
TXT: Hướng dẫn tim mèo

TXT: Hướng dẫn tim mèo

M i s s shang qian
⚠️ TXT: Chị Ba Nhà Tôi Là Ace 2 (Sản phẩm nông cạn) 【 toàn văn đi ngọt ngào hằng ngày tuyến toàn bộ yêu đương trung 】 —————————————————— "Ta muốn đem toàn bộ linh hồn của ta đều cho ngươi, cùng với nó cổ quái đùa giỡn tính tình nhỏ nhen, lúc sáng lúc tối, nó có một ngàn tám trăm loại tật xấu, thật đáng ghét, chỉ có một chút tốt, yêu ngươi." [Lưu manh soái đại ca - Thôi Nhiên Tuấn] Hôm nay ăn một viên đường rất ngọt muốn chia sẻ với vị giác của bạn [Bạn tâm giao Choi Soo Bin] "Chúng ta về mặt tinh thần hòa hợp như thế, không yêu đương lãng phí." (Chú gấu nhỏ dịu dàng) Ngươi xem ta có lương tâm, lương tâm của ta chính là ngươi. (Năm nay chó săn Khương Thái Hiển) "GPS của tôi luôn ở trong trái tim của chị gái tôi" (Ảnh: Huyndai) "Hình thức lừa đảo không bao giờ được sử dụng cho chị gái" [Nhạc Chuông] Ace "Hãy yêu nhau chỉ vào mùa xuân và mùa đông"
Xuyên không đến vương quốc phép thuật

Xuyên không đến vương quốc phép thuật

thanh nguyen
Mỹ Trúc xuyên không đến thế giới phép thuật và sống trong thân phận công chúa Flora. Cô thoải mái tận hưởng cuộc sống sung sướng của một công chúa. Nhưng chưa tự do được bao lâu, cô lại đau đầu vì cuộc thi lấy đũa phép mà bất cứ ai cũng phải tham gia khi đủ tuổi trưởng thành. Với sự giúp đỡ của người bạn thân Violet, Flora thuận lợi qua mắt được giám thị của cuộc thi nhưng kết quả cuối cùng cô bị phát hiện vì gian lận và phải nhận sự trừng phạt thích đáng. Neil đã chịu tội thay cho Flora, đồng thời anh âm thầm trở thành gia sư hoàng gia để gần người mình thầm thương trộm nhớ. Nhưng vì Flora có hôn ước với hoàng tử Dylan nên anh buộc mình phải giả vờ lạnh lùng và nghiêm khắc khi dạy kèm công chúa học. “Bài học thứ nhất, phiền công chúa mở quyển sách màu nâu trên bàn đọc sơ qua mười trang đầu tiên, khoảng ba mươi phút sau tôi sẽ hỏi nội dung.” Trúc bĩu môi thầm nói: “Ít nhất cũng nên giới thiệu chút chứ, mới đầu đã bắt mình đọc sách rồi.” Neil từ tốn đáp: “Cứ gọi tôi là giáo sư hoặc Neil.” Nó thờ ơ đáp cho có: “Vâng, giáo sư.” Trúc tập trung đọc sách, nó vừa đọc vừa chán nản nghĩ ngợi: “Sách gì mà toàn chữ với hình thù kỳ lạ đọc hoài chẳng hiểu.” Khoảng ba mươi phút sau, Neil gấp cuốn sách đang đọc dở, anh quay sang nhìn Flora, nghiêm nghị hỏi: “Công chúa có thể nói cho tôi biết nội dung của mười trang đầu trong cuốn sách là gì không?” Flora lúng túng gượng cười đáp: “Hì hì…..Ta đọc không hiểu gì cả nên ta không trả lời được.”
(ĐN Lớp học ám sát): Nagisa!

(ĐN Lớp học ám sát): Nagisa!

Hao Hienn
Lưu ý: (OOC) CP: Nagisa (nữ) × Karma (nam) Kết cục của thầy Koro? Kết cục của lớp 3-E? Dù tương lai có trở nên như thế nào, tôi cũng sẽ khiến cho nó trở nên tốt đẹp nhất. #Vừa ám sát, vừa nói chuyện yêu đương. Chúng tôi đã có cặp đôi chỉ riêng thầy là cô đơn lẻ bóng!
Mộng Vô Biên

Mộng Vô Biên

Dâu Thích Ăn Dâu
Có lẽ bất cứ ai trong đời đã từng “mơ”, dù nhiều hay ít, dù ngắn hay dài. Ở độ tuổi nào cũng thế, chúng ta thường có mong muốn biến những giấc mơ đẹp thành hiện thực và bỏ lại những thứ xấu xa. Giấc mơ là một thứ kì diệu, đầy bí ẩn mà đến nay vẫn không ai giải mã được. Những giấc mơ lúc rõ ràng chi tiết, lúc mơ hồ khó hiểu, đôi khi lại kì quái, thú vị..., tràn ngập sắc thái muôn màu muôn vẻ. Và dĩ nhiên, dù như thế nào, chúng ta sẽ luôn muốn được có những giấc mơ đẹp và ao ước nó có thể trở thành hiện thực. Nhưng... Hãy thử nghĩ xem nếu vào một ngày đẹp trời nào đó bạn rơi vào một vòng lặp giấc mơ vĩnh hằng thì sao? Ở nơi đó bạn không thể biết bạn là ai, bạn là người như thế nào, bạn chỉ là con rối bị chi phối trong vũ trụ của giấc mơ. Mãi mãi không thể nào tỉnh giấc. Một thế giới bất định - nơi các giác quan trở nên vô dụng. và chỉ có trí tưởng tượng của con người mới có thể thích ứng được với nó. Một thế giới kỳ lạ, nhưng đủ thuyết phục đến khiến ta không muốn quay về cõi thực. Ở đó có cây cối nhưng ta không thể nhìn hay ngửi, mà cũng chẳng cảm nhận được nó. Và bằng cách nào đó, bất kì, chúng ta vẫn tin là có thật. Kì lạ và ảo diệu quá phải không? Chẳng phải chúng ta vẫn thường cảm nhận những thứ có thật bằng tất cả giác quan sao? Câu trả lời chính là: Ta đang ở trong "Mộng Giới" - nơi ta không thể nhận biết mọi thực thể xung quanh bằng các giác quan. Mỗi chúng ta đều có Mộng Giới của riêng mình. Khi thế giới thực không cho ta làm những gì mình thích, mình muốn, mình khao khát. Hoặc đơn giản, khi cuộc sống quá khắc nghiệt với bản thân, ta sẽ đến Mộng Giới - nơi cả mơ mộng và ác mộng đều tồn tại ở một thế giới. Ở đây, chúng ta có thể làm những gì mình thích, mình mong muốn - những điều mà ở cuộc sống hiện thực không làm được. Trong "Mộng Giới", chúng ta không thể nhận biết mọi thực thể xung quanh bằng các giác quan, và đó là điều kì lạ và tuyệt vời đến mức ta vẫn tin rằng nó là có thật. Những khi tôi viết cũng vậy. Dù là tản văn hay truyện đều cho tôi cảm giác thoải mái, cảm giác mà ở cuộc sống thực tôi bị giới hạn về mọi mặt. Ở nơi đây, dù cho là mơ mộng hay ác mộng. Dù cho tốt hay xấu cũng là điều chúng ta khao khát ở thế giới thực. Cho dù chỉ là hư ảnh nhưng vẫn cảm thấy rất thật!
[Tokyo Revengers] Do Tôi Si Mê

[Tokyo Revengers] Do Tôi Si Mê

KanBienas
Tôi chưa bao giờ hết yêu anh, chỉ là... Tôi biết nên dừng lại
Một phần kỉ niệm trong tôi.

Một phần kỉ niệm trong tôi.

Film ĐAM BTS.
Câu chuyện này chính là bản thân tôi đang muốn kể lại những cơ duyên những kỉ niệm đẹp khi tôi biết đến BTS và việc ship cặp. Từ những thứ kỉ niệm cơ bản đó tôi đã dần tiến sâu hơn và biết đến fanfic( đồng nhân) một trong những bước ngoặc lớn trong sự nghiệp ship cặp của tôi là viết nên những mẫu chuyện những cái kết đẹp cho những cặp đôi tôi yêu thích. Và nơi thích hợp nhất dành cho tôi ở hiện tại chính là cộng đồng fanfic Lalanovel . Nơi tôi thõa sức với những ước muốn nhỏ nhoi của tôi về việc viết nên những kỉ niệm tuyệt đẹp đó. Các bạn dành chút thời gian cùng tôi tìm hiểu về cơ duyên đó nhé.
R1SE: Cô dâu ma

R1SE: Cô dâu ma

shi xue yi jun
Hiệp hội bên kia - nơi bên kia có vinh quang · Rainy, thời tiết: Mưa nhỏ Cuộc gặp gỡ của chúng ta có phải là một sự tình cờ hay không? Tôi không biết, nhưng tôi biết, ngay từ cái nhìn đầu tiên, tôi đã biết chúng ta đã gặp nhau. Overcast, Thời tiết: Âm Quay về quá khứ và tìm hiểu từng chút về chúng tôi, bạn nói đúng Quá khứ cứ để anh ấy qua, nhưng tôi không muốn, tôi muốn thay đổi quá khứ. Cloudy, thời tiết, mây Các người đã trả giá rất nhiều cho tôi, giờ đến lượt tôi giúp các người. Nha đầu ngốc, chúng ta chỉ có thể làm đến đây, hy vọng ngươi hết thảy bình an. · Sunny, thời tiết: trong Cuối cùng, cuối cùng, chúng ta vẫn đến với nhau. Cho dù có rất nhiều tiếc nuối, nhưng người đã mất chỉ có thể mất đi, chúng ta chỉ có thể tiếp nhận, không thể chạy trốn.
Fanfic: Fan không biết chúng tôi hẹn hò

Fanfic: Fan không biết chúng tôi hẹn hò

Cát Cửu Cửu
Cô là nữ diễn viên dính phải nhiều tin đồn xấu, bị cộng đồng mạng chửi rửa thậm tệ. Một chiếc video chèo thuyền cô với một nữ nghệ sĩ khác bất ngờ hot rần rần. Mọi người đều vô tư cho rằng đó là trò vui thôi. Nhưng không ai biết rằng hai người thực sự đang lén lút hẹn hò!
Đào và Em.

Đào và Em.

𝒖𝒚𝒏𝒏🐵
"Tôi gặp em vào ngày xuân ấm áp. Khi đó tôi đã bị thu hút bởi nụ cười của em" --------------------------------------------------------- "Đối với tôi, đào là để ngắm còn em là để yêu" ----------------------------------------------------------- "Em biết không, em và đào rất giống nhau. Vì đều là thứ tôi muốn đem về nhà".
 Nhật ký nuôi cá của Khương Khương

Nhật ký nuôi cá của Khương Khương

Cát Cửu Cửu
Chẳng may Khương Ly chết trong một vụ tai nạn, cô sống lại thành yêu quái, dốc lòng tu luyện, dốc lòng thưởng thức món ngon hàng ngày. Điều nàng trăn trở mỗi ngày là Hôm nay nên ăn gì? Nhặt được một con cá gầy trơ xương, Khương Ly nghĩ bụng nuôi cho béo rồi thịt. Chẳng ngờ cá này còn tự biết nấu đồng loại để xin nàng không ăn nó?