Hôm nay Đan Phong cùng lên trường với Ngô Đình rất sớm
Hai chàng trai thẳng lưng tay đút vào túi quần đi ngang nghiêng giữa sân trường
Ngô ĐìnhSao nay có hứng lên trường vậy
Đan Phong ( nam chính )Lên làm đồ án cho xong rồi tốt nghiệp
Ngô ĐìnhCho dù bây giờ mày có làm hay không thì mày cũng quản lý công ty của ba mày mà
Ngô ĐìnhMà không qua đón người yêu sao
Ngô ĐìnhSao lại đi với tao
Đan Phong ( nam chính )Mày nhiều chuyện quá
Điệp Nhi từ lớp đi ra thì thấy Đan Phong đi giữa sân trường liền chạy xuống
Ngô Đình nhìn thấy Điệp Nhi thì lại vui
Điệp NhiPhương Uyên bệnh có sao không vậy
Đan Phong nhìn Điệp Nhi nhíu mày
Đan Phong ( nam chính )Cô ấy bệnh hả?
Điệp NhiUyên không nói gì với anh sao
Điệp NhiSáng nay em qua nhà nó mà mẹ nó nói nó bệnh
Ngô ĐìnhNgười yêu mày bệnh mà không biết hả?
Đan Phong ( nam chính )Dạo này tao ít lên mạng xã hội và cũng không nhắn nên không biết
Điệp Nhi tức giận liền nói
Điệp NhiAnh ít lên thật hay anh cố tình không lên
Đan Phong ( nam chính )Bận thì không lên
Điệp NhiAnh có thật sự là người yêu của Phương Uyên không?
Điệp NhiNó bệnh, nó đau, nó gặp chuyện anh cũng không biết
Ngô ĐìnhĐiệp Nhi em bớt tức đi
Điệp NhiỞ đây em nói thẳng luôn
Điệp NhiTừ năm trước cho đến bây giờ em là bạn thân của nó em thấy anh chẳng còn quan tâm gì nó nữa
Điệp NhiNếu anh cảm thấy hết tình cảm rồi thì nên nói với nó rõ ràng
Điệp NhiĐừng có day dưa như này nữa tổn thương nó lắm
Điệp Nhi nói một tràng xong bỏ đi lên lớp
Đan Phong mặt vẫn bình thường như không có chuyện gì xảy ra
Ngô ĐìnhTao thấy Điệp Nhi nói đúng đấy
Ngô ĐìnhMày hết tình cảm với Phương Uyên rồi sao?
Đan Phong ( nam chính )Đây không phải chuyện của mày
Vào buổi chiều hôm đó Phương Uyên người đã đỡ sốt cho nên đi ra ngoài đi dạo cho thoáng
Vừa đi vừa suy nghĩ chuyện gì đó mà không để ý
Lúc qua đường vẫn mải mê suy nghĩ nên từ xa có một chiếc xe máy phóng lao nhanh tới
Xém đụng trúng Phương Uyên thì may lúc đó Bảo Long ở sau kéo tay Phương Uyên lại và ngã bên lề đường
Lúc đó Phương Uyên mới hoảng hốt
Bảo Long ngồi dậy đỡ Phương Uyên lên
Phương Uyên ( nữ chính )Anh anh Long
Phương Uyên ( nữ chính )Anh có sao không
Bảo Long ( anh trai của Ngô Đình )Anh không sao
Bảo Long ( anh trai của Ngô Đình )Tay em bị trầy rồi này
Phương Uyên ( nữ chính )Bị tí vậy không sao đâu anh
Phương Uyên ( nữ chính )Cảm ơn anh nhiều
Bảo Long ( anh trai của Ngô Đình )Em sao vậy Phương Uyên
Bảo Long ( anh trai của Ngô Đình )Sao đi mà không để ý xe cộ gì vậy
Bảo Long ( anh trai của Ngô Đình )Lỡ không có anh thì sao đây
Bảo Long vừa nói vừa nhìn Phương Uyên thấy mồ hôi trên mặt Phương Uyên
Bảo Long ( anh trai của Ngô Đình )Sao mặt em đổ nhiều mồ hôi vậy
Bảo Long cảm thấy Phương Uyên không ổn cho lắm
Liền đâu tay để lên trán Phương Uyên
Bảo Long ( anh trai của Ngô Đình )Phương Uyên
Bảo Long ( anh trai của Ngô Đình )Em sốt rồi này
Phương Uyên ( nữ chính )Em biết mà
Phương Uyên ( nữ chính )Sáng giờ em nằm ở nhà chiều thấy đỡ đỡ tí đi ra ngoài
Bảo Long ( anh trai của Ngô Đình )Đỡ đâu mà đỡ còn nóng hổi đây này
Bảo Long ( anh trai của Ngô Đình )Mà Đan Phong đâu sao để em đi một mình vậy
Phương Uyên ( nữ chính )Anh đừng nhắc con người đó nữa
Bảo Long ( anh trai của Ngô Đình )Sau đi đâu thì kêu anh đi với em
Bảo Long ( anh trai của Ngô Đình )Em như vậy anh lo lắm
Bảo Long ( anh trai của Ngô Đình )Anh đưa em về nhà
Bảo Long đỡ Phương Uyên vừa bước vào nhà thì đã thấy Điệp Nhi ở đó
Điệp NhiUyên mày đi đâu vậy
Phương Uyên ( nữ chính )Tao đi dạo
Điệp NhiSao sắc mặt mày tao thấy không ổn nha
Bảo Long ( anh trai của Ngô Đình )Nãy Phương Uyên xém bị đụng xe may có anh đấy
Điệp NhiLâu rồi không gặp anh
Điệp NhiTay bị trầy rồi đây này
Phương Uyên ( nữ chính )Không sao
Phương Uyên ( nữ chính )Tí tao bôi thuốc mai hết
Phương Uyên ( nữ chính )Tao chỉ bị sốt thôi
Điệp NhiHôm nay tao thấy anh Đan Phong có lên trường
Điệp NhiTao tưởng biết mày bị bệnh
Bảo Long ( anh trai của Ngô Đình )Vậy là thằng đó không biết Phương Uyên bị bệnh sao
Tác giả Nói về tí người anh Bảo Long này nha
Tác giả Bảo Long chơi rất thân với Phương Uyên rất nhiều năm rồi nha cho nên Phương Uyên bị gì Bảo Long rất lo lắng
Bảo Long ( anh trai của Ngô Đình )Rốt cuộc thằng đó còn gọi là người yêu không?
Bảo Long ( anh trai của Ngô Đình )Người yêu mình bệnh mà không biết
Phương Uyên ( nữ chính )Tao quen rồi
Phương Uyên ( nữ chính )Nhiều lần vậy lắm rồi
Phương Uyên ( nữ chính )Giờ có Điệp Nhi đây rồi
Phương Uyên ( nữ chính )Anh về đi cảm ơn anh
Bảo Long ( anh trai của Ngô Đình )Anh em với nhau cảm ơn gì
Bảo Long ( anh trai của Ngô Đình )Anh về nha hai đứa
Điệp Nhi lấy miếng dán hạ sốt trong cặp ra dán lên trán Phương Uyên
Nghe tiếng chuông cửa thì Phương Uyên đi ra
Vừa đi ra tới cửa thì thấy Đan Phong và Ngô Đình
Đan Phong nhìn trán Phương Uyên có dán miếng hạ sốt
Phương Uyên ( nữ chính )Em đỡ rồi
Phương Uyên ( nữ chính )Hai người tới đây có việc gì không?
Ngô ĐìnhAnh nghe tin em bệnh nên là anh kêu Đan Phong qua xem em thế nào
Phương Uyên cười trong đau lòng
Phương Uyên ( nữ chính )Anh kêu Đan Phong qua sao
Phương Uyên ( nữ chính )Em tưởng anh ấy tự nguyện qua đây chứ
Hai bàn tay yếu ớt mở cửa ra
Phương Uyên ( nữ chính )Hai người vô nhà đi
Mở cửa xong lủi thủi đi vô nhà
Ngô ĐìnhNày tao thấy Phương Uyên người yếu sao mày không đỡ vô đi
Đan Phong nghe vậy liền đi tới cầm tay Phương Uyên khoác lên vai mình
Đan Phong ( nam chính )Để anh đỡ em vào
Phương Uyên hất tay ra khỏi vai Đan Phong và đẩy Đan Phong ra
Phương Uyên ( nữ chính )Em không cần
Bước vào nhà thì thấy Điệp Nhi ngồi trên ghế
Điệp Nhi thấy Đan Phong thì đứng dậy
Ngô ĐìnhEm cũng ở đây sao
Điệp NhiEm qua xem Phương Uyên thế nào
Ngô Đình đi tới gần Điệp Nhi và nói nhỏ
Ngô ĐìnhDù sao Đan Phong tới rồi anh vs em đi đâu đó cho Đan Phong chăm Điệp Nhi
Điệp NhiNgười yêu mày tới rồi tao và anh Đình về trước
Phương Uyên ( nữ chính )Mày về đi
Điệp Nhi đi qua liếc Đan Phong một cái mới chịu đi
Đan Phong ( nam chính )Em thấy sao rồi
Đan Phong ( nam chính )Có cần anh đi mua thuốc và cháo không?
Phương Uyên ( nữ chính )Cái em cần là anh quan tâm em kìa
Phương Uyên ( nữ chính )Em có thể tự đi mua cháo và thuốc được
Phương Uyên ( nữ chính )Nhưng mà nếu anh tự nguyện đi mua cho em
Phương Uyên ( nữ chính )Em sẽ vui hơn chứ không phải là anh hỏi như này
Phương Uyên ( nữ chính )Hôm nay nếu anh Đình không kêu anh thì anh cũng không qua hỏi han luôn sao
Đan Phong ( nam chính )Dạo này anh làm đồ án tốt nghiệp và phụ giúp việc cho ba
Đan Phong ( nam chính )Nên không lên mạng và anh không biết em có nhắn
Đan Phong ( nam chính )Cho nên không biết em bệnh
Phương Uyên ( nữ chính )Lại là lý do
Phương Uyên ( nữ chính )Anh có thể nào một lần không lý do không?
Phương Uyên ( nữ chính )Bộ anh bận đến mức không thể cầm cái điện thoại mà nhắn cho em sao
Phương Uyên tức giận
Đan Phong ( nam chính )Anh đã nói lý do như vậy rồi
Đan Phong ( nam chính )Em vẫn không chịu hiểu cho anh
Phương Uyên ( nữ chính )Em cảm thấy anh không còn tình cảm với em nữa
Phương Uyên ( nữ chính )Vậy thì tại sao anh không nói để mình chấm dứt
Đan Phong đi lại gần Phương Uyên cầm tay Phương Uyên
Đan Phong ( nam chính )Em nói gì vậy
Đan Phong ( nam chính )Sao anh có thể không còn tình cảm với em chứ
Đan Phong ( nam chính )Dạo này anh cũng áp lực mọi thứ cho nên không để ý đến em
Phương Uyên ( nữ chính )Anh về đi
Phương Uyên ( nữ chính )Bây giờ em không muốn gặp anh
Đan Phong ( nam chính )Em có thể bớt trẻ con lại đi được không?
Đan Phong ( nam chính )Mỗi lần cãi nhau em lại nói như vậy
Đan Phong ( nam chính )Anh đang quan tâm em mà em nói như vậy như kiểu anh đang vô tâm
Phương Uyên ( nữ chính )Chẳng phải sao
Phương Uyên ( nữ chính )Anh đang vô tâm đấy
Phương Uyên ( nữ chính )Cần người kéo đi và nhắc thì anh mới làm
Phương Uyên ( nữ chính )Đó còn gọi là tình yêu sao hả Đan Phong
Đan Phong ( nam chính )Anh nói một lần nữa em đừng nói kiểu như vậy
Đan Phong ( nam chính )Anh đã qua đây thăm em và hỏi han rồi
Đan Phong ( nam chính )Mà em còn đuổi anh về
Đan Phong ( nam chính )Rồi nghĩ anh vô tâm với em
Phương Uyên ( nữ chính )Em không cần cái sự quan tâm cho có như vậy
Phương Uyên ( nữ chính )Anh thay đổi rồi
Đan Phong ( nam chính )Tùy em
Đan Phong ( nam chính )Em muốn nghĩ sao thì tùy
Đan Phong vừa nói xong liền một mạch đi ra khỏi nhà Phương Uyên
Nước mắt của Phương Uyên đã hết rơi được nữa rồi
Và đã quá quen rồi
Lần nào cãi nhau cũng như vậy