Vì Đu Fandom Tui Đào Hố Nhưng Lười Lấp / Chương 1: Harry Potter biểu hiện của sự cố chấp.
Vì Đu Fandom Tui Đào Hố Nhưng Lười Lấp
  • Tuổi thơ của tôi được in đậm bởi Harry Potter. Đây là bộ truyện đầu tiên tôi muốn viết fanfic.
  • Quay ngược về những năm cấp một, trường tôi hay tổ chức thu gom giấy vụn, học sinh cứ mỗi đứa một chồng giấy sách cũ, bìa card tông thâm chí là lon bia (đúng hơn là gom ve chai á) quyên góp cho trường, đứa nào quyên góp nhiều nhất trường thì được tuyên dương và đương nhiên rồi, không có mị trong đấy. Nộp giấy vụn cho đủ số lượng đã là điều khó khăn vứi tui rồi.
  • Nhưng cũng có rất nhiều đứa nhà có nhiều sách truyện lắm, tụi nó quyên góp quá trời. Sách truyện hay sách giáo khoa còn dùng được sẽ phân ra đem tặng mấy học sinh khó khăn trong hoặc ngoài vùng, cái nào không dùng được thì bán ve chai rồi mua đồ gửi tặng, thường là mấy chồng vở mới, dầu ăn, bột ngọt, nước mắm,... Nhà tui thì chủ yếu là lấy thùng giấy, thậm chí là đi xin để nộp.
  • Mỗi lần gom xong là chỗ sách vở quyên góp đó được dồn tràn ở một góc sân trường, sẽ có những người phụ trách đến phân loại cái đống đó. Đổ ra mới thấy rất nhiều sách truyện. Đó là lần đầu tiên tôi biết đến loại sách khác sách giáo khoa.
  • Cũng kể từ ấy tôi biết đến đọc sách truyện, biết kết bạn với những đứa đọc truyện và nhịn ăn dành tiền mua sách. Các bạn tưởng tôi thó được Harry Potter trong đống sách đó à? Không có đâu, chẳng có quyển Harry Potter nào trong đống đó cả, chỉ có bài học cay đắng về lần đầu tiên cho bạn mượn sách (dù là đồ mình đi thó) rồi mất luôn, cay lắm. Mị ghim tới giờ. Nếu tôi không biết đến sách truyện, biết dành tiền mua sách thì làm sao có ngày tôi biết đến Harry Potter.
  • Tới khoảng năm lớp chín tui mới lần đầu tiên được biết tới tiệm sách cũ trong chợ nhờ con bạn mách nước. Cái tiệm sách ấy bé xíu, nằm trong góc tối của chợ và bụi bay lầm trời. Bà chủ tiệm ấy chủ yếu làm may tiện bán sách cũ. Sách truyện ở đó rẻ lắm, dù đối với đưa nhịn ăn để mua như tui khi ấy thì nó mắc xỉu.
  • Nết tui cũng lạ, thích đọc sách nguyên bộ cơ, sau khi rinh được hai bộ truyện tranh full bộ (mỗi bộ tầm 12 quyển đổ lại thui mà mỗi quyển giá chỉ một 2k) thay vì lựa bên hàng ngoài cho đẹp như nhỏ bạn tui thì tui chui vào chỗ sâu nhất, tối nhất và bụi nhất để đãi vàng.
  • Cuối cùng tui đã lôi ra được quyển Harry Potter và hòn đá phù thủy. Bà chủ tiệm khẳng định với tui một cách uy tín rằng quyển đấy hay lắm, con trai của bà đọc rồi bỏ ra đó, bà đem bán luôn. Tui thấy cái bì rất đẹp, giấy màu vàng ngả, dày trơn và thơm cực mùi sách cũ và mùi gỗ, thêm cái dòng giới thiệu về thế giới phù thủy làm tui mê tít lên. Tui đã phải mượn thêm 20k của con bạn để đủ 50k mà mua quyển sách đấy. Bây giờ thì dễ gì mua một quyển Harry Potter giá 50k
  • Chưa tới 3 ngày tui đã đọc xong quyển truyện ấy, tui còn bị người nhà gank vì đọc mãi tới tối không chịu đi ngủ thế là tui lén bật đèn của con điện thoại cục gạch, ụp hai lớp chăn để không lộ sáng đèn và nằm đọc thay vì đi ngủ. Trừi ưi, cái cảm giác ấy, cảm giác chìm trong một quyển sách cũ nói về thế giới phép màu huyền ảo một cách lén lút vào đêm khuya làm tui nhớ mãi nhớ mãi tới bây giờ. Đó cũng là lần đầu tiên thức khuya của tui.
  • Nhưng rồi tui phát hiện ra quyển truyện này mới chỉ là tập một, với cái nết có full mới đọc của tui thì đây là sự thật kinh hoàng. Tui mơ mãi về cái ngày có full bộ sách trong tay. Tưởng tượng mãi về cái thế giới phù thủy ấy. Tui bắt đầu viết và những tưởng tượng theo học trường phù thủy của mình, bay trên chổi thần lồng lộng gió, chơi những trận Quitdicht ngầu đét như Harry, tham gia và mấy buổi học dược thảo và biến hình. Đại sảnh đường lấp lánh ánh sao cùng những ngọn nến lửng lơ cứ vờn mãi trong tâm trí tôi.
  • Tui cố chấp với cái tuổi thơ ấy với những thư viện sách cũ kĩ và huyền bí đúng gu tui. Được cầm những quyển sách da sẫm màu thơm mùi gỗ và dày cộp nó đã gì đâu. Cảm giác như được bay trên cán chổi làm tui nâng nâng, từ xưa tới nay tui luôn thích gió và những nơi gió lộng thổi bạt nên nghe tới bay trên chổi thần bay bay là tui mê lắm.
  • Tui thậm chí còn cố chấp đi tìm mấy cái mẹo phép thuật cưỡi cán chổi và tin mình bay được trong một khoảng thời gian cơ, tất nhiên, cái đấy chỉ để cho vui thôi chứ sao dám làm:)
  • Từ ấy, tui lùng khắp nơi về thông tin bộ sách Harry Potter, giành giựt tiền lì xì của mình với phụ huynh với lý do con lớn rồi để mua sách. Tất nhiên là với điều kiện lực học của bạn ổn định, uy tín về mặt tiêu tiền không phung phí và có một thằng em đủ sức bù lại lỗ lẫn lại cho cả phần của bạn, nếu như thế thì may ra ở một phần trăm may mắn nào đấy bạn có trong tay tiền lì xì của mình.
  • Mà thật ra thì nhà tui cũng dễ tính một chút, lúc tui gôm hết tiền Tết rinh được bộ sách về tui cùng lắm là bị chửi thôi hehe.
  • Nhưng mà có một thông tin đau lòng là tui đã mua một bộ sách fake, một điều quá hiển nhiên với số tiền mọt như thế thì mua sách real thế nào được? Hồi đấy tui còn chẳng có khái niệm về sách real hay fake nữa cơ. Để mở rộng thế giới phù thủy bay cao bay xa trong tưởng tượng của tui thì có sách đã là quá tuyệt vời, dù rằng chất giấy tệ hơn rất nhiều so với quyển hàng real bị thải ra mà tui mua được ở tiệm sách cũ, rắc rối hơn là đến các tập truyện dày cộp như Hội Phượng Hoàng thì thường có tình trạng xáo trộn số trang, thất không hiểu được bằng sự phi thường nào mà hồi ấy tui có thể kiên trì đọc hết bộ sách fake ấy.
  • Tôi bắt đầu khóc sướt mướt và tiếc cùng cực cho cái chết chóng vánh và đầy bàng hoàng của chú Sirius, mở ra một loạt fic về việc cứu được chú Sirius. Xong tui lại quay xe vì thấy dù đau lòng nhưng sự ra đi ấy là quá hợp lý. Tiếp đến tui tiếc đứt ruột về sự ra đi của thầy Lupin và cô Tonk. Đó là OTP đời đầu của tui, chems thoáng qua, rất ít nhưng lại đễ thương quá trời đất. Một ý tưởng fic về việc cô Tonk thật ra là được ông bà Nym nhận nuôi, thật ra là con gái của một quý tộc có liên quan tới tộc sói xa xôi lóe lên trong đầu tui. Tất nhiên là chính tui cũng thấy ý tưởng đó thật xàm lông nên fic chỉ viết trong đầu.
  • Cú chốt cuối cùng cho quyết tâm của tui về việc viết fanfic cho Harry Potter đó là ngoại truyện đứa bé vẫn sống. Trời ưi, khi chưa biết đó chỉ là fanfic tui đã thất vọng với tác giả cùng cực, nó dở ói, phi logic và phá banh chành nguyên tác. Thử như nó mãi chỉ là fanfic thì tui nghĩ tui đã hiểu lầm Rowling rồi. Nhưng khi biết chính tác giả thừa nhận nó nằm trong dòng thời gian Harry Potter thì tui đã thất vọng cùng cực. Ý tưởng về điểm sáng cho nhà Slytherin là con trai của Malfoy và hòa giải mối quan hệ giưa Malfoy và Potter bị phân đoạn cái xoay thời gian cùng Delphine dập cho tơi tả. Cái chết của Digory cũng hóa vô nghĩa đến thảm thương.
  • Tui được biết rằng giới hạn của Fanfic là không bẻ nát và ăn quá sâu vào giá trị cốt lõi của quyển truyện gốc, những quyển fanfic như vậy chủ yếu trôi trên thị trường để một phần nào đấy thỏa mãn trí tưởng tương, tình yêu và cảm xúc của người viết nó với bộ truyện gốc, đa phần sẽ không được thừa nhận với mạch gốc. Bộ đứa trẻ vẫn sống ấy tệ tới nỗi khiến tôi quyết tâm đặt bút phân tích truyện 7749 lần để cho ra một bộ truyện fanfic với các nhân vật mới thêm vô nhưng không làm gãy đi dòng thời gian, sự kiên, giá trị thậm trí là nhân cách của nhân vật trong bộ truyện gốc. Tui bắt đầu đặt câu hỏi về sự mất cân bằng của bốn nhà và bản thảo đầu tiên đã được sinh ra như thế.
14
Chương 1: Harry Potter biểu hiện của sự cố chấp.