Trại sáng tạo: Chị trêu chọc sao? / Vui chơi giải trí 064% lò vi sóng bánh
Trại sáng tạo: Chị trêu chọc sao?
  • Ngày đó sau khi hai người trò chuyện tới đêm khuya Lục Nam Ninh bởi vì ngày hôm sau còn phải đi học đi trước, Lợi Lộ Tu một mình ngồi ở trong McDonald 's, cảm giác bọt khí trong coca uống vào đều nổi lên từng cái nổ tung, tâm tình giống như hắn.
  • Từ đó về sau Lợi Lộ Tu chỉ cần có thời gian đều sẽ đi trên con đường đó vào giờ tan học của Lục Nam Ninh, xác suất gặp Lục Nam Ninh là tám chín phần, hai người cùng đi qua con đường mười giờ rưỡi, Lợi Lộ Tu giúp Lục Nam Ninh học thuộc lòng túi sách, Lục Nam Ninh dạy anh tiếng Trung.
  • Lúc Lợi Lộ sửa qua sinh nhật hai mươi hai tuổi Lục Nam Ninh còn chưa được nghỉ, thứ bảy trung học phổ thông cũng đi học, nhưng buổi tối hôm đó hai người cùng đi ăn nồi thịt bao, Lục Nam Ninh còn cố ý gọi một bát mì Trường Thọ, phía trên nổi một quả trứng ốp la tròn trịa mập mạp, nghiêm túc để Lợi Lộ sửa ăn toàn bộ, nói đây là mì sinh nhật.
  • Sinh nhật không thể không có bánh sinh nhật, thời gian tan học tiệm bánh sinh nhật Lục Nam Ninh đã sớm đóng cửa, cô do dự nhiều lần khẽ cắn môi, nói với Lợi Lộ Tu ngồi đối diện:
  • lunanning.
    lunanning.
    Chờ anh ăn xong tôi sẽ đưa anh đến một nơi.
  • Đợi đến khi Lợi Lộ Tu đứng trước cửa nhà Lục Nam Ninh, anh mới biết Lục Nam Ninh nói dẫn anh đi đâu.
  • Lục Nam Ninh nửa quỳ trên mặt đất tìm dép lê trong tủ giày, cha mẹ cô đều làm việc ở nơi khác, chỉ có mấy ngày hôm trước lúc lễ mừng năm mới trở về vài ngày, từ đêm ba mươi đến mùng ba tết đã đi, chiều cao Lợi Lộ Tu và cha cô không chênh lệch nhiều lắm, hẳn là có thể mang dép lê của anh.
  • Lục Nam Ninh bỏ một quả trứng gà vào một túi bột bánh ngọt vị chocolate, quấy xong bỏ vào lò vi sóng, rất nhanh liền đi ra một cái bánh ngọt vị chocolate.
  • Cô muốn tìm mấy cây nến cắm lên, còn chưa tìm được đã nhớ tới trong nhà không có bật lửa, vì vậy trực tiếp bỏ cuộc, gọi Lợi Lộ Tu ăn bánh ngọt.
  • lunanning.
    lunanning.
    Vệ Tuấn Hạo, thật ra tiếng Trung của cậu rất tốt.
  • Mấy tháng sau Lục Nam Ninh lại gặp Lợi Lộ Tu thì nói như vậy.
  • Sắp đến sinh nhật mười sáu tuổi của Lục Nam Ninh, Lợi Lộ Tu nhớ kỹ, buổi tối hôm đó đứng ở cổng trường học của Lục Nam Ninh chờ cô, hai người lại đi McDonald.
  • Nhiệt độ Thẩm Dương tháng năm đã tăng cao, Lục Nam Ninh mặc áo sơ mi ngắn tay màu trắng và váy ngắn sọc đỏ, hai chân tùy ý đan chéo dưới bàn lắc lư còn chưa phát dục hoàn toàn tinh tế, dưới ánh đèn có vẻ càng thêm trắng nõn, giống như là ngọc vậy.
  • Lợi Lộ Tu nghĩ, hắn xong rồi, học sinh trung học hình như không thể yêu sớm.
  • Lợi Lộ Tu lớn hơn Lục Nam Ninh hơn sáu tuổi, trong cuộc sống cũng tự do hơn Lục Nam Ninh nhiều, ví dụ như, anh có thể đi tới đi lui giữa nhiều nơi.
  • Anh và Lục Nam Ninh lại liên tục gặp mặt, đợi đến đêm sinh nhật mười bảy tuổi của Lục Nam Ninh, anh đưa Lục Nam Ninh đến một nhà hàng ăn cơm, sau khi ăn xong lại lấy bánh ngọt anh mua ra, cắm nến sinh nhật số "17", tổ chức sinh nhật mười bảy tuổi cho Lục Nam Ninh.
  • Lợi Lộ Tu mua rất nhiều trái cây trên bánh ngọt, anh biết Lục Nam Ninh thích ăn trái cây trên bánh ngọt, đợi đến lúc cắt bánh ngọt anh đặc biệt chọn tất cả trái cây trên đĩa của Lục Nam Ninh.
  • Lục Nam Ninh yên lặng nhìn động tác của Lợi Lộ Tu, đột nhiên mở miệng nói:
  • lunanning.
    lunanning.
    Vệ Tuấn Hạo, không bằng chúng ta ở bên nhau đi.
  • Lợi Lộ Tu may mắn hắn đang gắp trái cây thái lát cho Lục Nam Ninh, không cần ngẩng đầu, cũng không cần lo lắng lộ ra tình yêu không cam lòng trong mắt hắn, chữ "Được" đến cổ họng biến thành "Cậu suy nghĩ kỹ lại đi.
  • Lục Nam Ninh không nói nữa, trong lòng Lợi Lộ Tu tuy có chút tiếc nuối, nhưng phần nhiều là may mắn, anh sợ Lục Nam Ninh chỉ là nhất thời cảm xúc mới xúc động, sợ hai người ngay cả bạn bè cũng không làm được.
14
Vui chơi giải trí 064% lò vi sóng bánh