"Trên đường đuổi theo mặt trăng, tôi cũng được ánh trăng chiếu sáng."
-
-
xiazhiguangChậc, trước kia đều là cùng một đội với cậu.
xiazhiguangĐột nhiên không phải đội một, thật đúng là có chút không quen, Tiểu Địch ca ca.
Hạ Chi Quang dùng đầu lưỡi liếm liếm môi trên của mình, anh nhìn chằm chằm Địch Tiêu Văn không chớp mắt.
Nói thật, hắn đột nhiên cảm thấy tình yêu có đôi khi không mịt mờ hình như cũng không phải chuyện xấu.
Ít nhất có thể thấy rõ phản ứng của đối phương không phải sao?
Liền tỷ như hắn vừa mới rõ ràng nhìn thấy Địch Tiêu Văn sau khi nghe thấy một tiếng "Tiểu Địch ca ca" kia, rõ ràng sửng sốt một chút.
Người khác nhìn không rõ lắm, nhưng hắn lại biết rõ ràng.
-
Về cái tên "Tiểu Địch ca ca".
Địch Tiêu Văn nghĩ, tuy nói dĩ vãng có đôi khi Hạ Chi Quang gọi hắn vài lần ca, nhưng gọi "Tiểu Địch ca ca" thật đúng là lần đầu tiên.
Hắn đột nhiên cảm thấy miệng có chút khô.
Địch Tiêu Văn giơ tay không được tự nhiên chọn tóc ở thái dương, hắn bưng nước trà Ôn Chiêu chuẩn bị cho hắn uống một ngụm, để nó qua cổ họng, không khô miệng như vậy, nhưng cũng không có tác dụng gì.
dixiaowen"Tranh thủ lần sau cho ngươi theo ta một đội?"
Địch Tiêu Văn vừa ném ra một cái thuận tử vừa hỏi.
xiazhiguangChúng ta vốn không phải là một đôi mà.
Nghe thấy những lời này của Hạ Chi Quang, Địch Tiêu Văn thân hình trì trệ, tay cầm bài hơi siết chặt.
Chẳng biết vì sao Địch Tiêu Văn luôn cảm thấy Hạ Chi Quang nói đôi kia không phải đội ngũ, mà là đối tượng.
Nói riêng về ngữ khí, là thật sự rất giống.
Hắn vừa định mở miệng nói cái gì đó.
Ôn Chiêu liền từ phòng bếp thò đầu ra, hướng về phía phòng khách quát.
wenzhaoCa ca ca, tới giúp ta bưng thức ăn.
Địch Tiêu Văn từ trên sô pha đứng lên, liếc mắt nhìn Hạ Chi Quang đi về phía phòng bếp.
Đối phương nhìn bóng lưng anh, khóe miệng mím thành một đường thẳng tắp, ý cười chưa tới đáy mắt.
- Xem ra. Cũng sắp thành công rồi.
Giang Phủ vỗ vỗ vai Hạ Chi Quang, cổ vũ hắn.
Hạ Chi Quang gật đầu, giơ ngón tay cái lên với Giang Phủ.
Đêm nay, hắn cùng Địch Tiêu Văn trong lúc đó nên đâm thủng tầng cửa sổ giấy kia, dù sao hắn cũng không thể để Ôn Chiêu vì thế cố ý làm cục cố gắng uổng phí chứ?
Hạ Chi Quang đã sớm nhìn ra.
Bữa tiệc này là Ôn Chiêu cố ý hẹn.
Mục đích chính là để Địch Tiêu Văn khi nhìn thấy Giang Phủ và Tạ Hưng Dương, thấy rõ chính mình, dũng cảm một chút.
Chỉ là lúc Hạ Chi Quang thật sự không muốn ở WC, vừa lúc gặp được hai người bọn họ hôn môi, bất quá coi như là nhân họa đắc phúc, chó ngáp phải ruồi giúp anh một phen.
-
-
Đồ ăn đều được Ôn Chiêu và Địch Tiêu Văn bưng lên bàn.
Người trước mời ba người ngồi ở sô pha bên kia tới ăn cơm, mà người sau thì là giúp bọn họ trong bát thêm cơm.
Đi tới bàn ăn bên này, Giang Phủ trước giúp Tạ Hưng Dương dời ghế cho hắn ngồi xuống, sau đó mới ngồi xuống. Hạ Chi Quang chiếm cứ vị trí bên cạnh Địch Tiêu Văn.
Ôn Chiêu còn chưa ngồi xuống liếc Giang Phủ và Tạ Hưng Dương, lại liếc anh Địch Tiêu Văn và Hạ Chi Quang, hiện tại trên bàn cơm này tứ bỏ ngũ nhập chính là hai đôi tình nhân.
Ta thật đúng là vì tình yêu giữa ca ta và Quang ca mà hao tổn tâm tư, không tiếc ăn thức ăn cho chó. "Ôn Chiêu nghĩ đến, nàng có chút xấu hổ sờ sờ mũi.
Tại sao phải xấu hổ chứ, cô cảm thấy hiện tại cô rất xấu hổ.
Một đôi từ lúc ngồi xuống đã bắt đầu show ân ái không coi ai ra gì, đương nhiên đặc biệt show cho một đôi khác xem. Mà một đôi khác tuy nói không ở cùng một chỗ, nhưng chuyện tốt sắp tới, hai người thiếu chút nữa đâm thủng tầng cửa sổ giấy kia.
Hai người này nói quá đáng cũng không quá đáng đi, chủ yếu một mực từ chối lẫn nhau một chén cơm.
Ôn Chiêu thật sự không hiểu.
wenzhao? Ăn một bữa cơm mà thôi.
wenzhaoKhông cần đâu, không cần đâu.
Cô châm chọc.
Có thể suy nghĩ một chút về người mà đối tượng này không ở bên cạnh không.
·
diaoxiedeyizhihuaViết lộn xộn.
diaoxiedeyizhihuaBởi vì răng của ta thật sự là quá đau a ô ô bất quá từ chương này có thể thấy được gdxy hai người này cũng nhanh a -!!!
Chưa xong còn tiếp ≯