Trại Sáng Tạo 2021: Giữ cái đẹp không hành hung
  • "Trên đường đuổi theo mặt trăng, tôi cũng được ánh trăng chiếu sáng."
  • //
  • //
  • Địch Tiêu Văn mang một đôi mắt gấu trúc đen nhánh đi tới nhà vệ sinh, hắn nhìn mình trong gương, không khỏi có chút khổ não.
  • Địch Tiêu Văn vươn tay sờ sờ vành mắt của mình, thở dài tự hỏi.
  • Đã bao lâu rồi anh không có vành mắt thâm quầng như vậy?
  • - Sợ là mấy tháng nay lần đầu tiên trời tối như vậy.
  • Địch Tiêu Văn mở vòi nước chuẩn bị lấy nước rửa mặt, trong quá trình đánh răng, cậu nhớ tới giấc mộng đêm qua của mình.
  • À không, không nên nói đêm qua, phải nói là giấc mộng sáng nay.
  • Chẳng biết vì sao hắn cư nhiên mơ thấy Sáng Tứ mới tới cái kia đạo sư Giang Phủ cùng bên trong một cái học viên hôn môi, lại sau đó cảnh tượng liền nhảy đến Hạ Chi Quang cùng hắn tỏ tình, quan trọng nhất là hắn cư nhiên còn đáp ứng???
  • Cho nên nửa đêm sau hắn ngủ thiếp đi.
  • Nhưng lại không hoàn toàn ngủ.
  • -
  • Ha ha.
  • Địch Tiêu Văn cảm thấy đây thật sự là một giấc mộng khiến người ta hít thở không thông.
  • Hắn không cảm thấy giữa những người đồng tính có cái gì với nhau.
  • Chỉ là...
  • Đổi lại là lời của ta, sẽ rất khó nói.
  • -
  • Sau khi dọn dẹp sạch sẽ, hai người xuống nhà hàng dưới lầu kiếm ăn.
  • Địch Tiêu Văn cùng Hạ Chi Quang vốn là muốn trực tiếp đi vào bên trong ăn chực, nhưng suy nghĩ một chút phỏng chừng đồ ăn khẳng định cùng bọn họ lúc ấy hương vị không kém bao nhiêu, cuối cùng vẫn là không làm như vậy.
  • Bất quá nó có ngon hay không, nói tóm lại chính là không thể bạc đãi mình, ở bên ngoài ăn cơm nó không thơm sao?
  • Sau khi ăn xong, Địch Tiêu Văn và Hạ Chi Quang liền lái xe đến địa điểm ghi hình. Bởi vì trạng thái của người trước không tốt lắm, cho nên vị trí lái xe hôm nay là của người sau.
  • dixiaowen
    dixiaowen
    Đến nơi thì gọi tôi.
  • Địch Tiêu Văn che miệng ngáp một cái rồi nhắm mắt lại.
  • Hắn thật sự là quá buồn ngủ.
  • Cũng may hôm nay Hạ Chi Quang nhìn ra tinh thần anh không tốt, chủ động ôm qua nhiệm vụ lái xe này.
  • Thật sự là người tốt cả đời bình an.
  • xiazhiguang
    xiazhiguang
    Được, ngủ đi.
  • Nói xong, Hạ Chi Quang liền tri kỷ giúp Địch Tiêu Văn thả tấm chắn ánh sáng ở vị trí lái phụ xuống.
  • Để tránh ánh sáng đâm vào mắt hắn không thoải mái.
  • Hạ Chi Quang đã chuẩn bị đập bể đập bể, ai bảo Địch Tiêu Văn cũng đã thấy được tên của nhân vật kia, hắn thông minh như vậy khẳng định đã đoán được vì sao.
  • - Hắn không làm tiểu quỷ can đảm.
  • -
  • Cho dù không thừa nhận thì thế nào.
  • Chỉ cần hai người thật lòng yêu nhau.
  • Không phải là tốt rồi sao - -?
  • Nhưng hắn rốt cuộc có thích ta hay không?
  • Tiểu Địch a, ngươi rốt cuộc là đang giả ngu hay là giả ngu đây.
  • -
  • -
  • Hai người một đường không nói chuyện, Địch Tiêu Văn mang theo tai nghe nghe nhạc trốn tránh.
  • Không bao lâu sau, liền tới doanh trại sáng tạo. Địch Tiêu Văn và Hạ Chi Quang đi song song, hai người thường xuyên trò chuyện phiếm.
  • dixiaowen
    dixiaowen
    Ách, ánh sáng a - - cậu đi toilet không?
  • xiazhiguang
    xiazhiguang
    Đi thôi.
  • Được Hạ Chi Quang đồng ý, hai người lại cùng nhau đi vào nhà vệ sinh. Hai người bọn họ đều cảm giác được không khí không thích hợp, nhưng lại có biện pháp nào đây.
  • Địch Tiêu Văn vừa thất thần vừa đi, nhưng một trận thanh âm phá vỡ suy nghĩ của hắn - -
  • jiangfou
    jiangfou
    "Đưa lưỡi ra ngoài."
  • Đây là thanh âm nam tính mang theo thở dốc.
  • xiexingyang
    xiexingyang
    "Đại ca, sẽ có người......"
  • Đạo này cũng là đến từ nam tính mang theo tiếng thở dốc.
  • Sau đó là một trận âm thanh va chạm vách tường, Địch Tiêu Văn nhìn thấy chân hai người lộ ra phía dưới tấm chắn ngăn cách, cơ hồ đụng vào nhau.
  • Mặc dù có tấm chắn không nhìn thấy là ai, nhưng nghe thanh âm Địch Tiêu Văn cũng nghe ra là Giang Phủ cùng Tạ Hưng Dương.
  • ...... Không phải chứ không phải chứ không phải chứ.
  • Điều này có hợp lý không? Điều này không hợp lý.
  • Địch Tiêu Văn chậm rãi quay đầu nhìn về phía Hạ Chi Quang, phát hiện Hạ Chi Quang đang trầm mặc nhìn mình. Anh dời tầm mắt như bị điện giật, nhưng rất nhanh lại nhìn về phía Hạ Chi Quang.
  • Hai người nhìn nhau không nói gì.
  • Một giây sau, di động Địch Tiêu Văn vang lên một tiếng, tầm mắt hai người đồng thời nhìn về phía di động Địch Tiêu Văn.
  • [Em gái xinh đẹp của bổn đại soái ca]: Ca! Mau đưa Quang ca đến căn hộ của ta! Tôi trộm - - Khụ không phải mượn nồi niêu xoong chảo của tổ tiết mục!!!
  • [Em gái xinh đẹp của bổn đại soái ca]: Để cho ta bộc lộ tài năng!!!
  • [Đẹp trai tự biết là tôi]: Được.
  • Địch Tiêu nghe xong tin tức, ở trong lòng cầu nguyện ngàn vạn lần không nên bị muội muội nhà mình đại thông minh phát hiện khác thường của mình.
  • Hạ Chi Quang thấy điện thoại di động của anh, cho nên không cần Địch Tiêu Văn nói, Hạ Chi Quang liền nhỏ giọng nói với anh.
  • xiazhiguang
    xiazhiguang
    Đi thôi.
  • Địch Tiêu Văn gật gật đầu, đồng thời nhìn thoáng qua gian phòng.
  • Nhưng khi hai người xoay người, phía sau lại truyền đến thanh âm.
  • jiangfou
    jiangfou
    Ngoan, buổi tối đến nhà trọ của anh, Chiêu Chiêu nói mời anh ăn cơm, cùng đi với anh đi.
  • xiexingyang
    xiexingyang
    Ừ.
  • Địch Tiêu Văn tuyệt vọng nhìn thoáng qua Hạ Chi Quang, người sau đỡ trán, lôi Địch Tiêu Văn nhanh chóng thoát khỏi nơi này.
  • Coi như không xảy ra là tốt rồi.
  • Đẹp trai là tuyệt nhất!!
  • Nhưng mà, Địch Tiêu Văn đại soái ca cũng không biết, muội muội đáng yêu xinh đẹp của hắn đang mưu đồ bí mật cái gì - -
  • Đại lão nhớ đem nhà ngươi vị kia mang tới! Tôi nói cho anh biết, tôi có tác dụng rất lớn!
  • [Jiang]:? Thật trùng hợp a, hắn ở ngay bên cạnh ta.
  • Ôn Chiêu xem nhẹ Giang Phủ mỗi ngày rải thức ăn cho chó, nhìn về phía xa cười cười. Lúc này một lòng vì Quang ca nàng cũng không biết Quang ca cùng ca nàng nhìn thấy cái gì.
  • wenzhao
    wenzhao
    "Có thể giúp các ngươi chỉ có bấy nhiêu, hi vọng các ngươi sau khi nhìn thấy một đôi như vậy người yêu --"
  • wenzhao
    wenzhao
    Có thể nói một hồi cấm kỵ chi luyến.
  • Những người rực rỡ như các bạn.
  • Xin đừng để lại tiếc nuối.
  • ·
  • <Chưa xong còn tiếp>
14
150_ Ăn cắp nồi và chảo