Thái Tử Khôn: Oan gia nhiều kiếp
  • Quách Tu
    Quách Tu
    “Cùng là chị em chung bố, phải chi nó hiểu chuyện như Nhã San thì tốt quá.”
  • Quách Tu hài lòng vỗ đầu cô cháu gái được ông thích nhất.
  • Quách NaoMi chớp chớp mắt, thành thật nói.
  • Quách NaoMi (Dạ Hành)
    Quách NaoMi (Dạ Hành)
    “Ông nội, ông mời mẹ con con về không phải vì hối hận ngày xưa ác độc đuổi cháu gái tuổi vị thành niên ra đường, mặc kệ sống chết ạ?”
  • Mắt xếch tròn xoe tò mò, cô nghiêng đầu ngây thơ.
  • Quách NaoMi (Dạ Hành)
    Quách NaoMi (Dạ Hành)
    “Muốn chuộc lỗi thì làm ngay đi ạ. Chứ mấy người trình diễn vở kịch tình thương mến thương cho con xem để làm gì vậy?”
  • Quách Tu
    Quách Tu
    “Hỗn láo!”
  • Quách Tu lại dộng gậy gỗ xuống sàn, các thớ thịt già nua trên mặt rung rung theo tiếng quát.
  • Quách Tu
    Quách Tu
    “Nếu không phải cô còn giá trị, cô nghĩ bản thân có tư cách quay về đứng ở cái nhà này sao?”
  • Quách NaoMi là ai? Cô là đạo tặc khét tiếng lạnh lùng và kiêu ngạo, chưa bao giờ để người khác ngồi lên đầu mà chửi. Đôi mắt xếch rực sáng tia tự tin, khóe môi nhếch lên kiêu kỳ, Quách NaoMi trào phúng nói.
  • Quách NaoMi (Dạ Hành)
    Quách NaoMi (Dạ Hành)
    “Vậy ông nội kính mến. Một đứa cháu gái mười lăm tuổi chửa hoang từng bị đuổi khỏi nhà cách đây chín năm, vẫn còn giá trị gì nữa ạ?”
  • Quách Tu
    Quách Tu
    “Cô… cô…”
  • Quách Tu bị chửi xéo, tức giận đến mức không nói lên lời.
  • Quách Nhã San bất ngờ òa khóc, nước mắt lã chã rơi trên gương mặt xinh đẹp.
  • Quách Nhã San
    Quách Nhã San
    “Hức… là Nhã San không tốt. Vì muốn hoàn thành tâm nguyện học xong Cao học của bà nội mà chưa thể kết hôn… khiến ông nội bị chị Nam hỗn xược móc mỉa… hu hu hu… con xin lỗi.”
  • Quách Tu vội vàng trấn an cô cháu cưng.
  • Vũ Hồng Đào đon đả mở miệng.
  • Vũ Hồng Đào
    Vũ Hồng Đào
    “NaoMi, con đừng nghĩ xấu cho người nhà như vậy. Chín năm trước con mười lăm tuổi đã mang thai, không rõ ai là bố. Ông nội mới mắng vài câu, con đã bỏ nhà đi, không hề biết gia đình tốn bao nhiêu tiền của để tìm kiếm tông tính con.”
  • Quách NaoMi bị đuổi ra khỏi nhà nhưng vẫn sinh sống trong thành phố S, với tài chính và quyền lực của Quách gia thì việc tìm kiếm cô phải rất đơn giản chứ?
  • Vũ Hồng Đào
    Vũ Hồng Đào
    “Thật may mắn bây giờ đã tìm được con.”
  • Vũ Hồng Đào thở hắt ra, ánh mắt trách móc nhìn cô.
  • Mẹ Quách NaoMi vốn là kẻ thứ ba mồi chài Quách Thịnh, bà tìm đến náo loạn Quách gia sau khi có thai. Cô sinh ra trong sự ghẻ lạnh, bị chính mẹ ruột bán lại cho cha ruột với số tiền lớn rồi bỏ đi không rõ tung tích. Quách NaoMi là sự tồn tại ô nhục của Quách gia. Thời điểm cô bị cưỡng hiếp, phát hiện có thai, Quách gia tàn nhẫn đuổi cô đi, giũ sạch quan hệ người nhà. Bây giờ có thể thản nhiên nói gia đình vẫn tìm kiếm cô, Vũ Hồng Đào không phải mặt dày bình thường.
  • Quách NaoMi bĩu môi.
  • Quách NaoMi (Dạ Hành)
    Quách NaoMi (Dạ Hành)
    “Mấy năm không gặp, mặt dì dày lên không cần nhờ lớp phấn trang điểm.”
  • Xoảng. Tách trà nóng bị ném xuống dưới chân Quách NaoMi, cô nhanh tay bế Quách Hâm Bằng lùi lại hai bước. Động tác uyển chuyển dứt khoát khiến nhiều người xung quanh ngạc nhiên.
  • Quách Tu cả giận nói.
  • Quách Tu
    Quách Tu
    “Không cần nói nhiều với nó. Con cháu của Quách gia là phải nghe theo sắp xếp quyết định của Quách gia. Khi chưa tách khẩu, vẫn mang họ Quách thì phải chấp hành gia quy.”
  • Quách NaoMi (Dạ Hành)
    Quách NaoMi (Dạ Hành)
    “Ông nội, ông nói trọng tâm đi.”
  • Đôi mắt xếch không còn ý cợt nhả, mà đong đầy chán ghét.
  • Quách Tu
    Quách Tu
    “Chủ tịch tập đoàn HANFIC muốn liên hôn với công ty Quách gia. Cô là con cháu Quách gia, cũng nên một lần vì Quách gia mà suy nghĩ.”
  • Quách Tu
    Quách Tu
    Kết hôn? Quách NaoMi há hốc miệng.
  • Kết hôn? Quách NaoMi há hốc miệng.
  • Quách NaoMi (Dạ Hành)
    Quách NaoMi (Dạ Hành)
    “Phụ nữ có con rồi vẫn kết hôn được hả?”
  • Thế giới kia của cô đâu có được phép.
  • Vũ Hồng Đào
    Vũ Hồng Đào
    “Quách Hâm Bằng là bí mật của Quách gia, người ngoài không biết.”
  • Vũ Hồng Đào dịu dàng trả lời.
  • Vũ Hồng Đào
    Vũ Hồng Đào
    “Con yên tâm, dì sẽ chăm sóc Hâm Bằng chu đáo, không để nó chịu bất kỳ ấm ức nào.”
  • Quách NaoMi (Dạ Hành)
    Quách NaoMi (Dạ Hành)
    “Chủ tịch tập đoàn khỉ gì đó bị tàn phế hả? Nghe chữ ‘chủ tịch’ là thấy có tiền rồi, sao ả không cưới, mà lại ép tôi?”
  • Cô chỉ tay về phía Quách Nhã San đang châm trà cho Quách Tu.
  • Vũ Hồng Đào trừng mắt.
  • Vũ Hồng Đào
    Vũ Hồng Đào
    “Nhã San vì lý do riêng nên không thể thành toàn cuộc hôn nhân này.”
  • Quách NaoMi (Dạ Hành)
    Quách NaoMi (Dạ Hành)
    “Tôi cũng có lý do riêng nên không chấp nhận cuộc hôn nhân ngu xuẩn này.”
  • Quách NaoMi vừa dứt lời, liền cúi gập người xuống, chống tay mượn lực quét chân về phía sau.
  • Quách Tu
    Quách Tu
    “Cô không có quyền lên tiếng ở đây.”
  • Quách Tu hài lòng nhận chén trà từ cháu gái cưng.
  • Vũ Hồng Đào thích thú nhìn Quách NaoMi chống trả sự vây bắt của năm gã áo đen. Quách Nhã San dùng khăn chậm chậm nước mắt, che đi nụ cười nham hiểm.
  • Vừa bảo vệ con trai, vừa liên tiếp ra đòn cũng như tránh các cú đấm tới tấp, Quách NaoMi bắt đầu xuống thế hạ phong. Cô nhào lộn ra sau, tránh được cú đá trực diện, chân chưa đứng vững đã bị người quét chân kèm theo tiếng hét.
  • Thuộc hạ
    Thuộc hạ
    “Dừng tay.”
  • Một gã áo đen kẹp nách Quách Hâm Bằng khiến thằng bé lủng lẳng cách mặt đất một khoảng, tay còn lại giữ đầu nó như muốn vặn gãy cổ.
  • Quách NaoMi trúng cú đấm sau lưng, cơ thể yếu ớt đổ gục xuống sàn. Mắt nhìn thẳng con trai, trong lòng gào thét: sao tiểu quỷ lại kém cỏi thế kia?
14
Chương 6: Ép hôn