- Bệnh viện - -
Trong phòng bệnh bệnh viện giúp Bùi Tú Kinh cẩn thận kiểm tra một phen
Có thể mượn một bước nói chuyện không?
Thôi Nhiên Tuấn chậm chạp hai giây đối diện với ánh mắt Bùi Tú Kinh chỉ cảm thấy nàng rất khẩn trương rất sợ hãi, Thôi Nhiên Tuấn cúi người đặt hai tay lên vai Bùi Tú Kinh.
cuiranjunĐừng sợ. Tôi ra ngoài một chút. Tôi sẽ quay lại ngay.
Bùi Tú Kinh gật đầu nhưng vẫn rất khẩn trương.
Bên ngoài phường
cuiranjunBác sĩ, cô ấy sao rồi?
"Thật kỳ quái, rõ ràng cô ấy đã chuyển biến tốt hơn rất nhiều, nhưng bây giờ còn có một số nhân tố khiến bệnh tình trở nên nghiêm trọng hơn."
cuiranjunYếu tố nào? Vậy phải giải quyết thế nào?
Thôi Nhiên Tuấn nắm chặt cánh tay bác sĩ nói:
"Ta xem bệnh nhân gần đây tâm tình không tốt lắm, tiếp tục như vậy có thể càng khó khôi phục, xin các ngươi chú ý nhiều hơn bệnh nhân tâm tình."
cuiranjunĐược rồi, cảm ơn bác sĩ. Tôi sẽ chú ý.
Thôi Nhiên Tuấn trở lại phòng bệnh Bùi Tú Kinh đầu tiên là nhìn Thôi Nhiên Tuấn sau đó cúi đầu, giờ phút này tâm tình của cô có chút tự trách
Thôi Nhiên Tuấn ngồi ở ghế bên cạnh, hắn nhìn Bùi Tú Kinh, đại khái biết tâm tình hiện tại của Bùi Tú Kinh.
cuiranjunGần đây anh có chuyện gì không vui không?
Bùi Tú Kinh cúi đầu nói dối
Thôi Nhiên Tuấn hai tay bắt lấy bả vai Bùi Tú Kinh, nghiêm túc nhìn Bùi Tú Kinh nói:
cuiranjunBae Soo Kyung, nhìn tôi này.
cuiranjunCó chuyện gì không vui, anh nói với em là anh sẽ không bao giờ tốt hơn nếu cứ tiếp tục như vậy, anh biết không?
Trong hốc mắt Bùi Tú Kinh có nước mắt đảo quanh, cô ngẩng đầu nhìn Thôi Nhiên Tuấn, thoạt nhìn thật sự điềm đạm đáng yêu.
peixiujingAnh Choi, tôi cảm thấy bản thân mình thật vô dụng...
Hai tay Thôi Nhiên Tuấn nắm chặt hơn
cuiranjunSao anh lại nghĩ vậy?
cuiranjunBae Soo Kyung, từ giờ trở đi, điều cậu cần làm là ngừng suy nghĩ và vui vẻ.
Nói xong Thôi Nhiên Tuấn lau nước mắt Bùi Tú Kinh
peixiujingNgắn gọn đối với anh mà nói thật sự rất quan trọng......
Bùi Tú Kinh không biết tại sao lại nói ra những lời này, kỳ thật trong lòng nàng đã hỏi Thôi Nhiên Tuấn ngàn vạn lần.
Thôi Nhiên Tuấn cả người nhất thời ngây ngốc, hắn vẫn không hiểu Bùi Tú Kinh gần đây tại sao lại như vậy, những lời này hắn cũng không hiểu là có ý gì.
cuiranjunSao anh lại nói thế?
Thôi Nhiên Tuấn chỉ có thể ấp a ấp úng nói.
Bùi Tú Kinh sửng sốt một chút, sau đó lau nước mắt lộ ra mỉm cười nói kỳ thật Bùi Tú Kinh cái gì cũng biết Thôi Nhiên Tuấn yêu ngắn gọn, yêu kiên định như thế, đối với Thôi Nhiên Tuấn mà nói làm sao có thể không quan trọng chứ?
peixiujingKhông sao, tôi chỉ đùa thôi.
peixiujingAnh đi trước đi. Em muốn ngủ.
Thôi Nhiên Tuấn chậm chạp đứng dậy, đại khái là còn chưa kịp phản ứng lại lời nói của Bùi Tú Kinh.
cuiranjunĐược rồi, nghỉ ngơi đi.
—
- Nhà hàng - -
Thôi Nhiên Tuấn vẫn đang lật bảng, nhìn hắn cũng không giống nhìn bảng.
Ngắn gọn kéo vài cái ngẩng đầu nhìn Thôi Nhiên Tuấn, Thôi Nhiên Tuấn đang lật bảng thức ăn ngẩn người
Ngắn gọn vỗ vỗ bàn Thôi Nhiên Tuấn phục hồi tinh thần lại
jianjieCó chuyện gì vậy? Hôm nay anh lơ đãng quá.
cuiranjunKhông sao, chỉ hơi mệt thôi.
jianjieVậy ngày mai tôi sẽ nấu canh cho cô.
Thôi Nhiên Tuấn sửng sốt hai giây sau đó mỉm cười nói:
cuiranjunKhông, tôi không muốn anh vất vả.
cuiranjunĐúng rồi, gần đây chị Liên nói chúng ta xem lại vụ án cũ, sẽ không có nhiều thời gian đón em tan ca.
jianjieKhông sao đâu. Anh cứ làm việc đi.
jianjieĐúng rồi, vụ gì vậy?
jianjieNếu nó là bí mật, tôi không hỏi.
Kỳ thật Thôi Nhiên Tuấn là không nghĩ ra trả lời ngắn gọn như thế nào cũng không thể để cho ngắn gọn biết đây là đang lừa nàng
——
- Phòng bệnh của bệnh viện - -
Thôi Nhiên Tuấn mang theo hoa quả bước vào phòng bệnh Bùi Tú Kinh đang xem máy tính bổ sung kiến thức
cuiranjunWow, chăm chỉ vậy sao?
Bùi Tú Kinh ngẩng đầu lên, vừa nhìn thấy Thôi Nhiên Tuấn tâm tình tốt hơn không ít.
peixiujingSếp Trey, anh tới rồi.
peixiujingCảnh sát không chỉ dựa vào thể lực mà còn dựa vào trí tuệ.
Thôi Nhiên Tuấn hài lòng gật gật đầu mỉm cười nói:
cuiranjunVâng, có vẻ như nhóm chúng tôi sẽ lấy anh làm gương.
peixiujingSếp Choi, đừng khen tôi nữa.
cuiranjunKhông phải chứ? Khen cậu còn thẹn thùng ha ha.
cuiranjunPhải rồi, có một điều anh nên quan tâm.
Thôi Nhiên Tuấn lấy ra một phần hồ sơ đưa cho Bùi Tú Kinh
cuiranjunChúng ta sẽ có một cuộc thi bắn súng ở đồn cảnh sát vào tháng tới. Năm nay cấp trên sẽ để lại cơ hội cho người mới.
peixiujingTôi? Hay là không cần nữa?
Thôi Nhiên Tuấn vừa nghe Bùi Tú Kinh cự tuyệt hắn trong nháy mắt nhíu mày
cuiranjunAnh nghĩ anh không đủ tốt hay không hài lòng với tôi?
peixiujingTôi...... tôi không tin vào bản thân mình.
cuiranjunNếu tất cả mọi người đều tiêu cực như bạn, thế giới sẽ sụp đổ.
peixiujingVậy...... tôi thật sự có thể sao?
cuiranjunTôi nói anh làm được thì anh làm được.
cuiranjunMau chữa lành vết thương đi. Lấy cho tôi một kết quả tốt.
Bùi Tú Kinh kính lễ, vừa động, vết thương của nàng lại có chút đau.
cuiranjunNgươi cũng không cần phải làm đại lễ như vậy ha ha.
cuiranjunCó phải vết thương ở lưng bị nứt không?
peixiujingKhông, không, chỉ hơi đau thôi.
cuiranjunAnh phải luôn luôn chú ý.
Bùi Tú Kinh cảm thấy Thôi Nhiên Tuấn giống như một người cha già, nhưng cô vui vẻ.
cuiranjunÀ, đúng rồi, đến giờ uống thuốc rồi.
cuiranjunCòn thuốc thì sao?
cuiranjunVậy tôi sẽ rót thuốc cho anh.
Bùi Tú Kinh cười gật đầu, nhìn Thôi Nhiên Tuấn chăm sóc mình như vậy, cô cảm thấy rất hạnh phúc.
——
Trong khoảng thời gian này Thôi Nhiên Tuấn mỗi ngày rảnh rỗi đều đến thăm Bùi Tú Kinh, Bùi Tú Kinh mới khỏe nhanh, chính là bởi vì như vậy Bùi Tú Kinh cũng ỷ lại vào Thôi Nhiên Tuấn, ngắn gọn nhưng còn không biết Thôi Nhiên Tuấn đều lừa gạt nàng.