-
Sáng sớm, ánh sáng ngoài cửa sổ xuyên qua khe hở rèm cửa sổ chiếu vào trong phòng.
Đồng hồ báo thức trong điện thoại di động ở đầu giường vang lên, một bàn tay khớp xương rõ ràng tắt chuông báo thức, sau đó ôm mặt mình.
Cứu mạng...
2 giờ ngủ, 8 giờ phải dậy.
Mã Gia Kỳ lặng lẽ thở dài một hơi, trên đầu đội một nhúm lông ngốc, nhận mệnh ngồi dậy.
Đầu trống rỗng trong chốc lát, mặc thoải mái tơ tằm áo ngủ, hơi hơi mở rộng cổ áo, mơ mơ màng màng ngây ra trong chốc lát, nhìn một chút bên cạnh mình đang ngủ ngon ngọt tiểu oan chủng.
Nếu không là con gái khóc nháo, hắn cũng không đến mức hơn hai giờ mới ngủ.
Người đàn ông mạnh mẽ cả đời chỉ thua hai người phụ nữ.
Một người là vợ, một người là con gái.
Không đúng.
Như thế nào đem lời trong lòng nói ra.
“……”
Thằng nhóc nằm trên giường không hề nhúc nhích, điểm này cũng giống như Lưu Diệu Văn.
Hỏi -
Con gái không dậy nổi thì làm sao bây giờ.
·
Bước đầu tiên, hét lên nhẹ nhàng.
Mã Gia Kỳ từ từ nằm sấp xuống, ghé sát vào ngủ thật say, cánh tay chống bên cạnh, dịu dàng gọi:
“……”
“……”
.majiaqiChúng ta thức dậy được không?
“……”
Tốt lắm, một chút phản ứng cũng không có.
.majiaqiBây giờ đi ngủ, buổi tối ầm ĩ.
Quên đi, chiêu thứ hai - -
Massage toàn thân, bắt đầu từ khuôn mặt.
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, một tay Mã Gia Kỳ nắm lấy khuôn mặt nhỏ nhắn to bằng bàn tay kia, điên cuồng xoa xoa khuôn mặt đô đô.
Thật ra hắn thích nhất cái này.
Trẻ con xoa bóp chính là thoải mái.
.majiaqiThức dậy thật đẹp.
.majiaqiMặt trời sắp chiếu đến mông rồi.
Khuôn mặt bị xoa tới xoa lui, Tiểu Oan Chủng phất phất tay, rốt cục chậm rãi mở mắt ra, mắt buồn ngủ mông lung nhìn Mã Gia Kỳ.
Vô hạn kiên nhẫn dỗ trẻ con, bày ra tiểu nhãi con thân thể, hai tay bắt đầu thư giãn gân cốt của nàng.
.majiaqiThức dậy được không, hả, đẹp thế nào?
Một bên mát xa, một bên làm cho cơn buồn ngủ của cô nhanh chóng tỉnh táo lại, còn giống như lật bánh nướng, lật qua lật lại mát xa.
Ghé vào trên bả vai mềm mại của Đa Mỹ, nhẹ nhàng ngửi mùi sữa độc đáo trên người tiểu hài tử.
Giọng trẻ con kêu lên, tuy rằng còn chưa tỉnh ngủ, nhưng vẫn hữu cầu tất ứng.
Mặt Mã Gia Kỳ cong lên, trái tim mềm nhũn, cằm kẹp lấy bả vai nhỏ bé của cô, sợ ngứa biết bao co rụt lại.
Trong lúc chơi đùa cũng dần dần tỉnh táo, chống cánh tay nhỏ nhắn như củ sen, ngồi dậy.
Bởi vì ngủ không đủ, mắt còn sưng như bóng đèn, Mã Gia Kỳ không nhịn được muốn cười.
.majiaqiCon yêu, gọi mẹ dậy đi.
Mã Gia Kỳ ôm cậu bé từ trên giường xuống, Đa Mỹ vững vàng giẫm trên mặt đất, nhìn chung quanh một hồi lâu.
.majiaqiMẹ đang ở chỗ chú Đinh Trình Hâm.
Chính xác.
Anh ấy là bố, Đinh Trình Hâm là chú.
Quan niệm này, nhất định phải bắt đầu từ trẻ con.
duomeiĐinh Trình Tây......
.majiaqiĐúng rồi, Đinh Trình Tây.
Mã Gia Kỳ nhếch môi cười khẽ, dỗ con gái gọi vợ dậy, phá hỏng thế giới hai người bọn họ.
Đa Mỹ một tay ôm heo con Bội Kỳ của mình, bước chân ngắn, mê mê trừng trừng ra khỏi cửa phòng, đôi mắt to mờ mịt ở trên hành lang nhìn trái nhìn phải.
duomeiĐinh Trình Tây......
Cánh cửa này... không chắc chắn.
Cánh cửa đó... cũng không chắc chắn.
-