yanhaoxiangAnh có ngu không?
yanhaoxiangĐương nhiên là mạng người quan trọng hơn.
Nghiêm Hạo Tường tràn đầy trách cứ, nhưng lại ôm cô càng chặt hơn, không dám dừng lại nhiều, ôm cô rời đi.
Nghiêm thiếu gia......
Áo cưới của Ninh tiểu thư...
Buông một câu hào ngôn, ôm người liền xoay người rời đi, để lại một mình Lục Thiên Hàm tại chỗ.
luqianhanNghiêm Hạo Tường......
Nghe vậy, Nghiêm Hạo Tường đột nhiên dừng bước, thanh âm tràn ngập ủy khuất này khiến trong lòng hắn hoảng hốt.
Nghiêm Hạo Tường......
Cái kia cảm giác quen thuộc, lần nữa xông lên đầu, cùng một ngữ khí, một thanh âm đột nhiên tại trong đầu quanh quẩn.
Ta chán ghét chết ngươi.
Lúc này, đáy lòng giống như bị cái gì xúc động, Nghiêm Hạo Tường bỗng nhiên ý thức được hành vi của mình.
yanhaoxiangNgoan, ở đây chờ ta trở lại.
Nghiêm Hạo Tường quay đầu, cho Lục Thiên Hàm một nụ cười trấn an.
Nghiêm Hạo Tường cười giống như là cho Lục Thiên Hàm một viên thuốc an thần, trái tim bất an kia mới dần dần buông xuống.
Hoàn hảo......
Ánh mắt Ninh Từ Dạng tối sầm lại.
Tuy rằng không phải lần đầu tiên nghe Nghiêm Hạo Tường nói chữ "ngoan" với cô gái khác, nhưng cô hiểu anh, lời nói trước kia cũng không phải phát ra từ nội tâm của anh, chỉ là một loại ngụy trang che giấu nội tâm mà thôi.
Nhưng lần này, Nghiêm Hạo Tường bối rối khi nghe giọng nói của Lục Thiên Hàm, mặc dù là biến hóa rất nhỏ, nhưng khoảng cách gần cô lại rõ ràng.
Cô có chút phức tạp ngước mắt lên, nhìn về phía người đàn ông trước mặt này.
Không nói, Ninh Từ Dạng không biết mình bị Nghiêm Hạo Tường ôm đi như thế nào.
Đinh Trình Hâm chọn xong âu phục vừa muốn tới phòng thay đồ, liền thấy được bóng lưng Nghiêm Hạo Tường vội vàng rời đi, ánh mắt trầm xuống vài phần, rất nhanh lại che dấu.
dingchengxinThế là bị bắt cóc...
dingchengxinTrước kia sao không phát hiện Nghiêm Hạo Tường lại ngốc như vậy.
Không uổng là nữ nhân của hắn.
Tuy rằng hành vi Nghiêm Hạo Tường mang Ninh Từ Dạng đi khiến hắn rất khó chịu, nhưng Đinh Trình Hâm nên khích lệ vẫn phải khích lệ.
Đinh Trình Hâm thoáng nhìn Lục Thiên Hàm khinh thường cười cười, tiện tay ném âu phục cho nhân viên bán hàng bên cạnh.
dingchengxinBộ vest, váy cưới, tôi muốn tất cả.
Vừa rồi......
Nghiêm thiếu gia đã đặt áo cưới rồi.
dingchengxinNgười phụ nữ của Đinh Trình Hâm tôi, còn đến phiên anh ta đến mua áo cưới, hả?
Trong ánh mắt Đinh Trình Hâm lộ ra một cỗ lãnh ý, thanh âm nhất thời đề cao mấy độ, giương mắt nhìn chằm chằm nữ nhân viên bán hàng vừa mới mở miệng nói chuyện kia, người nọ lập tức nơm nớp lo sợ cúi đầu.
Người này......
Ban đầu cho rằng là sủng thê vô độ ôn nhu nam nhân, nhưng rời đi lão bà, lại có thể như vậy lãnh khốc.
Hắn không phải tính tình tốt, mà là tất cả tính tình tốt đều để lại cho một người.
——
Ninh Từ Dạng bị Nghiêm Hạo Tường ôm lên xe thể thao về sau, càng nghĩ vừa rồi chuyện kia, trong lòng lại càng cảm thấy không thoải mái.
Không giận, cô ấy không giận chút nào.
Cô ấy có gì mà giận chứ.
Dù sao Nghiêm Hạo Tường bên ngoài hoa dại nhiều đi, tiểu hồng tiểu lục tiểu lam tiểu tử, cũng không nhiều một đóa này.
Nghiêm Hạo Tường bên này vừa mới đặt Ninh Từ Dạng lên ghế lái phụ, đóng cửa xe lại, Ninh Từ Dạng tự mình mở cửa ra, một bộ muốn đi xuống, may mắn bị Nghiêm Hạo Tường kịp thời phát hiện, ngăn cản cửa xe.
yanhaoxiangNgồi yên trong xe.
ningciyangTôi sẽ không đến bệnh viện.
Thay đổi thái độ nhu nhược trong tiệm áo cưới, Nghiêm Hạo Tường cảm giác Ninh Từ Dạng giống như ăn thuốc súng.
yanhaoxiangKhông đi cũng phải đi.
ningciyangEm quản anh nhiều như vậy làm gì, em đi thử áo cưới của em đi.
Vừa dứt lời, rốt cục từ trong lời nói âm dương quái khí này nghe ra ý tứ, Nghiêm Hạo Tường đầu tiên là ngẩn người, lập tức nhếch môi cười khẽ.
-