TNT: Yêu vợ không giới hạn
  • Bệnh viện.
  • Mã Gia Kỳ chạy tới bệnh viện, đã là đêm khuya, do dự ở cửa hồi lâu, trong lòng mang theo khẩn trương cùng thấp thỏm, bàn tay giơ lên cũng thủy chung không dám gõ cửa phòng.
  • Trong lúc anh đang do dự, cửa phòng đóng chặt đột nhiên mở ra, Mã Gia Kỳ ngước mắt nhìn thấy ông Ninh vừa mới ra cửa.
  • majiaqi
    majiaqi
    Bá phụ......
  • Mã Gia Kỳ không chuẩn bị tâm lý chút nào, bốn mắt nhìn nhau, thậm chí có chút áy náy và tự trách.
  • Trong ba tháng này, thời gian hắn đến thăm Vọng Ninh Từ Dạng rất ít, thậm chí trên thương trường, quan hệ giữa Ninh gia và Mã gia cũng rất căng thẳng.
  • Đứng trên lập trường của mình, thân phận hai người hiện tại đều vô cùng xấu hổ.
  • ningfu
    ningfu
    Cô ấy đang ngủ.
  • Ninh phụ chậm rãi nói.
  • Nam nhân hăng hái kia, thời gian ba tháng, cũng làm cho hắn có chút tiều tụy.
  • Hiện tại nguyện vọng duy nhất của hắn, chính là hy vọng nữ nhi của mình có thể bình an vô sự.
  • Trương Chân Nguyên cũng được, Đinh Trình Hâm cũng được.
  • Có lẽ họ đúng.
  • Nếu như không phải bởi vì bọn họ đã từng cực đoan, tám người bọn họ, có lẽ còn hảo hảo mà sinh hoạt cùng một chỗ, cũng sẽ không trải qua những chuyện hiện tại.
  • majiaqi
    majiaqi
    Tôi muốn... nhìn cô ấy.
  • Mã Gia Kỳ cẩn thận nói, thậm chí còn có ý định bị từ chối.
  • ningfu
    ningfu
    Ừm.
  • Ông Ninh gật đầu khiến hai mắt Mã Gia Kỳ sáng ngời, ánh mắt ảm đạm, trong nháy mắt dấy lên hy vọng, không kiềm chế được vui sướng trong mắt.
  • majiaqi
    majiaqi
    Cảm ơn bác.
  • Mã Gia Kỳ cảm kích nói.
  • Hắn chưa từng bước vào gian phòng bệnh này, mỗi lần đều chỉ có thể là buổi tối lén lút liếc nhìn nàng một cái.
  • Khi hắn đi tới một khắc kia, tưởng niệm ở trong lòng lan tràn, rõ ràng cảm nhận được tim đập dồn dập.
  • Bà Ninh nhìn thấy Mã Gia Kỳ, hai người nhìn nhau cười, gật đầu, đứng dậy nhường chỗ bên cạnh giường bệnh.
  • Ánh mắt Mã Gia Kỳ dừng lại ở Ninh Từ Dạng đang ngủ say trên giường bệnh lúc này, vết thương trên người đã tốt hơn không nhiều lắm, ba tháng nay, mắt thường có thể thấy được gầy đi rất nhiều.
  • Mẹ Ninh và cha Ninh cùng rời khỏi phòng, để lại không gian cho hai người bọn họ.
  • Mã Gia Kỳ im lặng ngồi trên ghế bên cạnh giường bệnh, chăm chú nhìn Ninh Từ Dạng đang nghỉ ngơi đưa lưng về phía anh.
  • Đã lâu thật lâu...... chưa từng nhìn thấy cô ở khoảng cách gần như vậy......
  • Nỗi nhớ đè nén trong lòng, giống như nước lũ trút xuống.
  • Một màn ba tháng trước, phảng phất còn rõ mồn một trước mắt, cả đời này anh cũng không quên được cảm thụ ôm cô máu tươi đầm đìa lúc ấy.
  • Hắn muốn ôm nàng, hắn muốn hôn nàng.
  • Ngàn vạn suy nghĩ, cuối cùng hóa thành một tiếng kêu nhẹ nhàng.
  • majiaqi
    majiaqi
    Dạng dạng......
  • Thanh âm nhẹ nhàng, giống như là một sợi lông vũ, nhỏ vụn đến căn bản không bắt mắt.
  • Nhưng trong nháy mắt đó, lông mi Ninh Từ Dạng khẽ run lên, cảm giác như ẩn như hiện thúc đẩy cô mở hai mắt.
  • Nghe lầm rồi sao......
  • Ninh Từ Dạng hồn nhiên không biết Mã Gia Kỳ ngồi sau lưng mình chỉ mê mang nhìn, nhớ lại giọng nói chân thật khiến người ta hoài nghi vừa rồi.
  • Quá nhớ hắn sao...
  • Mới có thể mơ như vậy.
  • Tên khốn đó... không đến thăm cô ấy.
  • Chậm rãi nhắm mắt lại, trên mặt Ninh Từ Dạng tràn đầy mất mát, chịu không nổi buồn ngủ, hoàn cảnh yên tĩnh rất nhanh lại làm cho nàng buồn ngủ.
  • Mã Gia Kỳ yên lặng canh giữ, Ninh Từ Dạng yên lặng suy nghĩ.
  • ……
  • Dưới lầu bệnh viện.
  • Mã phụ ngồi ở ghế sau xe, chậm rãi hạ cửa sổ xe xuống, thần sắc ngưng trọng.
  • Từ trong nhà một đường theo dõi đến đây, trong lòng Mã phụ mơ hồ có một tia dự cảm không tốt.
  • Mã tổng......
  • mafu
    mafu
    Lập tức đi điều tra một chút, nguyên nhân hắn tới nơi này.
  • Vâng...
  • -
14
287 - Nhớ Nhau