TNT: Trường mầm non Thời Đại Phong Tuấn / 034 - Mai Khai Nhị Độ, Lại Bị Thương
TNT: Trường mầm non Thời Đại Phong Tuấn
  • Cốc cốc cốc -
  • Đinh Trình Hâm gõ cửa phòng Lý Phi.
  • liuyaowen
    liuyaowen
    Ngươi trực tiếp đẩy cửa đi vào đi, ta cảm thấy nàng không có khả năng xuống mở cửa.
  • Thanh âm Lưu Diệu Văn từ phía dưới truyền lên, hắn đây cũng không phải là đối với Lý Phi có bao nhiêu hiểu biết, hoàn toàn là kinh nghiệm, Lý Phi rất có thể là đang ngủ.
  • Đinh Trình Hâm không nghe Lưu Diệu Văn, gõ cửa một lần, vẫn không đợi được Lý Phi đến mở cửa.
  • Thở dài một tiếng, Đinh Trình Hâm cũng chỉ có thể làm theo lời Lưu Diệu Văn trực tiếp đẩy cửa đi vào, chỉ là bên trong cũng không có bật đèn một mảnh đen kịt.
  • Đinh Trình Hâm đầu tiên là tìm được đèn bật đèn lên, chỉ có lúc bật đèn mới có thể làm cho hắn yên tâm một chút, bằng không hắn cũng không muốn lúc đèn tắt lửa xảy ra chuyện gì vốn có thể tránh được.
  • Mới vừa đi tới trước giường, Đinh Trình Hâm liền nhìn thấy mặt Lý Phi nằm úp sấp trên giường, quần áo không thay vớ không cởi, cứ như vậy giống như tử thi nằm sấp trên giường không nhúc nhích.
  • dingchengxin
    dingchengxin
    Chị Phi?
  • Đinh Trình Hâm kiểm tra phản ứng của Lý Phi, nhưng đối phương vẫn không nhúc nhích, Đinh Trình Hâm cũng chỉ có thể đi tới bên kia giường vỗ vỗ bả vai Lý Phi.
  • dingchengxin
    dingchengxin
    Chị Phi, chị dậy trước đi......
  • lifei
    lifei
    Hả?
  • Đông......
  • dingchengxin
    dingchengxin
    Tê......
  • lifei
    lifei
    A ô ô......
  • Đột nhiên Lý Phi bị đánh thức lập tức bò dậy, nguyên bản chỗ sưng liền vừa vặn đụng vào trán Đinh Trình Hâm, Đinh Trình Hâm bên này còn tốt, mà Lý Phi bên kia là lần thứ hai bị thương, đau đến nàng vừa tỉnh lại liền phải thừa nhận thống khổ không thể thừa nhận.
  • Đinh Trình Hâm xoa xoa trán của mình, nhìn thấy bộ dáng Lý Phi quỳ gối trên giường khom lưng ôm đầu, cậu cũng không để ý tới trán của mình, trực tiếp an vị ở trên giường giữ chặt cổ tay Lý Phi.
  • dingchengxin
    dingchengxin
    Để tôi xem nó thế nào.
  • lifei
    lifei
    Muốn chết, muốn đau muốn chết......
  • Lý Phi thật sự là không biết mình là làm nghiệt gì, cái loại cảm giác ngủ say này lại đột nhiên bị thương nặng, nàng thật sự không muốn lại cảm nhận được lần thứ ba.
  • Nhìn thấy trán Lý Phi vừa đỏ vừa sưng, tuy rằng không phải mình đụng sưng, nhưng Đinh Trình Hâm nhìn thấy vẫn không khỏi bắt đầu đau lòng.
  • dingchengxin
    dingchengxin
    Thổi sẽ không đau.
  • Đinh Trình Hâm theo bản năng nâng mặt Lý Phi thổi lên trán, cậu nhớ rõ mình khi còn bé ngã sấp xuống, mẹ cũng thổi tay mình như vậy.
  • dingchengxin
    dingchengxin
    Tôi không cố ý.
  • lifei
    lifei
    Tôi biết, nhưng anh vào phòng tôi làm gì?
  • Lý Phi kéo tay Đinh Trình Hâm xuống, cô biết thổi lên căn bản là vô dụng, đau vẫn là đau, hơn nữa cảm giác hai người có chút dựa vào quá gần.
  • Nghe được vấn đề của Lý Phi, Đinh Trình Hâm mới phản ứng lại, chính sự mình tới nơi này thiếu chút nữa quên mất, hắn sờ giường tìm khăn lông cùng trứng gà của mình.
  • dingchengxin
    dingchengxin
    Tôi tới để đưa cái này cho anh, lấy trứng gà xoa bóp hẳn là sẽ tiêu sưng.
  • Đinh Trình Hâm cầm khăn mặt và trứng gà lên, may mà mình không ngồi ở phía trên, bằng không trứng gà duy nhất không nở hoa này bị nghiền nát, mình còn phải đi luộc trứng gà một lần nữa.
  • lifei
    lifei
    Cám ơn.
  • Lý Phi tay trái ôm trán, tay phải liền cầm trứng gà tới sau đó sứt sẹo xoa bóp, nhưng còn không dám quá dùng sức.
  • dingchengxin
    dingchengxin
    Nếu không ngươi nằm xuống trước ta giúp ngươi xoa đi.
  • lifei
    lifei
    Không sao, ta tự mình có thể.
  • Cũng chỉ là xoa trán mà thôi, tuy rằng mình nắm giữ không tốt lực đạo cùng góc độ, nhưng là cũng không tàn phế đến còn phải cần người khác đến chiếu cố.
  • Bất quá ở trong mắt Đinh Trình Hâm, Lý Phi giờ phút này chính là bệnh nhân cần người khác chiếu cố, nhìn Lý Phi một hồi nhe răng trợn mắt, Đinh Trình Hâm thật sự nhìn không nổi nữa liền trực tiếp cầm khăn lông trong tay Lý Phi tới.
  • dingchengxin
    dingchengxin
    Hay là để tôi.
14
034 - Mai Khai Nhị Độ, Lại Bị Thương