TNT: Thanh lọc toàn cầu / Cảm Giác Của Ai Đó 2
TNT: Thanh lọc toàn cầu
  • Đinh Trình Hâm mở mắt ra lần nữa, cảm thấy trên người vô cùng đau đớn. Cả người tựa như bị ô tô nghiền ép, thậm chí ngay cả cánh tay cũng không có khí lực nâng lên.
  • songyaxuan
    songyaxuan
    Trịnh Hâm, anh tỉnh rồi!
  • Tống Á Hiên nhìn thấy Đinh Trình Hâm trên giường bệnh có động tĩnh, lập tức đi tới bên cạnh hắn. Đưa giường ngủ qua, đỡ đối phương uống một ngụm.
  • Những lời này của Tống Á Hiên cũng đánh thức Hạ Tuấn Lâm đang ngủ trên sô pha.
  • hejunlin
    hejunlin
    Hả? Trình Hâm tỉnh rồi?
  • Hạ Tuấn Lâm còn mơ màng vừa tỉnh ngủ, nhưng cũng lập tức từ sô pha đứng lên đi tới trước giường bệnh, quan sát tình trạng của Đinh Trình Hâm.
  • dingchengxin
    dingchengxin
    Mọi người... cảm ơn.
  • Đinh Trình Hâm nhìn bộ dáng hai người, liền biết là đối phương cứu mình, hơn nữa hình như vẫn luôn ở bên cạnh mình.
  • hejunlin
    hejunlin
    Nói cái gì khách khí, chúng ta là bạn cùng phòng~phải giúp đỡ lẫn nhau~
  • Hạ Tuấn Lâm vừa dụi mắt, vừa dùng giọng nói nhỏ nhắn vừa rời giường trả lời Đinh Trình Hâm.
  • songyaxuan
    songyaxuan
    Đúng vậy, ngươi không phải cũng vì chúng ta đánh lôi đài thi đấu sao.
  • Tống Á Hiên ôn nhu cười, sau đó xoa xoa đầu Đinh Trình Hâm.
  • songyaxuan
    songyaxuan
    Mau khỏe lại đi.
  • dingchengxin
    dingchengxin
    Còn gã mập thì sao? Không khi dễ các ngươi chứ!
  • Đinh Trình Hâm bỗng nhiên nhớ tới mập mạp kia, lúc hắn tiếp được quyền thứ tư thật sự là vượt qua gánh nặng thân thể. Liền mất đi ý thức té xỉu, cho nên cũng không có nhìn thấy kết cục lôi đài thi đấu.
  • hejunlin
    hejunlin
    Không có không có - - ngươi yên tâm.
  • hejunlin
    hejunlin
    Ta nói với ngươi, chúng ta có người bảo vệ.
  • hejunlin
    hejunlin
    Cuối cùng là Á Hiên tìm người tới cứu ngươi!
  • Hạ Tuấn Lâm nhớ tới Đinh Trình Hâm còn không biết chuyện này, lập tức kích động bát quái với đối phương.
  • dingchengxin
    dingchengxin
    Hả?
  • Đinh Trình Hâm nghe mơ mơ hồ hồ, có chút không biết tiền căn hậu quả, sau đó đem ánh mắt nhìn về phía Tống Á Hiên.
  • songyaxuan
    songyaxuan
    Được rồi, được rồi. Để tôi nói.
  • Tống Á Hiên bất đắc dĩ thở dài, bắt đầu tóm tắt chuyện mình đã làm trong khoảng thời gian rời đi.
  • songyaxuan
    songyaxuan
    Bản gia ta bởi vì lợi ích lui tới, có một gia tộc quan hệ phi thường tốt. Là Lưu gia, gia tộc bọn họ cũng rất cường đại. Cho nên, bọn nhỏ hai gia tộc chúng ta thường xuyên bởi vì tụ hội quen biết.
  • songyaxuan
    songyaxuan
    Lưu Diệu Văn là người tôi mời tới hỗ trợ, trước mắt anh ta cũng ở trường này, hơn nữa đẳng cấp rất cao, cấp ba năm ngôi sao. Cho nên đối phó với một năm hai là quá đủ.
  • Tống Á Hiên đại khái giảng giải một chút về Lưu Diệu Văn, nhưng cũng không nói tỉ mỉ. Đinh Trình Hâm gật đầu, sau đó cũng không hỏi nhiều.
  • Hạ Tuấn Lâm nghe xong đột nhiên nhớ tới một chuyện, sau đó vẻ mặt nghiêm túc hỏi Tống Á Hiên.
  • hejunlin
    hejunlin
    Á Hiên, vậy điều kiện lúc trước cậu nói là gì? Có phải hắn khi dễ ngươi hay không? Ngươi đừng sợ.
  • Hạ Tuấn Lâm đột nhiên nhớ tới lúc trước lúc Tống Á Hiên cùng Lưu Diệu Văn trao đổi có nhắc tới hai chữ điều kiện, khi đó trong lòng hắn rất lo lắng Đinh Trình Hâm liền quên mất chuyện này, hôm nay đột nhiên nhớ tới.
  • dingchengxin
    dingchengxin
    Á Hiên, ngươi đáp ứng cái gì?
  • Đinh Trình Hâm nghe xong có chút sốt ruột, hắn sợ đối phương vì mình mà ký điều khoản đáng sợ gì.
  • Cảm xúc có chút kích động, Đinh Trình Hâm đột nhiên ho khan kịch liệt.
  • dingchengxin
    dingchengxin
    Khụ khụ khụ, khụ khụ khụ.
  • songyaxuan
    songyaxuan
    Từ từ thôi, uống nước đi.
  • Tống Á Hiên vừa thuận khí với Đinh Trình Hâm, vừa cầm ly nước đút cho đối phương.
  • Nhìn đối phương bình ổn trở lại, mới bắt đầu giải thích cho bọn họ nghe.
  • songyaxuan
    songyaxuan
    Không sao không sao, không phải điều kiện lớn.
  • songyaxuan
    songyaxuan
    Hắn ở gia tộc thời điểm liền mỗi ngày dính lấy ta, nhưng ta trốn tránh hắn. Hôm nay điều kiện của hắn chính là để cho ta hai tháng cũng không trốn tránh hắn, hơn nữa mỗi ngày mua cơm cho hắn mà thôi.
  • Tống Á Hiên thở dài, chuyện này đi. Tuy rằng nhỏ nhưng hắn thật lòng không muốn, đơn giản là hắn từ nhỏ đã cảm thấy Lưu Diệu Văn là một người tương đối đáng sợ. Cho nên không thích cùng hắn tiếp xúc, cũng không biết đối phương cái gì quái tính, cũng bởi vì hắn không thích hắn, ngược lại mỗi ngày dính lấy hắn.
  • hejunlin
    hejunlin
    Thế thôi à?
  • dingchengxin
    dingchengxin
    Thật sao?
  • songyaxuan
    songyaxuan
    Ừ. Thật đấy.
  • dingchengxin
    dingchengxin
    Vậy thì tốt.
  • hejunlin
    hejunlin
    Hi, cái này cũng quá đơn giản! Người này thật tốt, Á Hiên tôi đột nhiên cảm giác được có người che chở.
  • Hạ Tuấn Lâm vô tâm vô phế lại thoải mái cười ha hả, hoàn toàn không chú ý tới phiền muộn của Tống Á Hiên.
  • Tống Á Hiên nhìn thoáng qua Hạ Tuấn Lâm vui vẻ, bất đắc dĩ thở dài. Trong lòng nghĩ, phúc khí này cho ngươi có muốn hay không.
14
Cảm Giác Của Ai Đó 2