TNT: Suy nghĩ / Con là con gái bố mà.
TNT: Suy nghĩ
  • Cảm xúc hai đời đều rót vào những lời này.
  • Đây là điều kiếp trước cô muốn nói với mình, cũng là điều kiếp này nói với cô.
  • Nhưng mẹ cô vẫn không có dấu hiệu tỉnh lại, cô lại giúp cô lau người một chút, mua chút trái cây tươi để ở, có thể là nghĩ ngày nào đó cô tỉnh lại có thể ăn.
  • Cô lặng lẽ đóng cửa lại.
  • Lúc đi ra giới, sắc mặt hoàn toàn thay đổi, lộ ra ánh mắt tràn đầy âm trầm.
  • Đời trước nàng không tìm được biện pháp gì đến trị nàng cái kia cái gọi là phụ thân, đời này thừa dịp hắn còn chưa ra tay trước, đi trước gặp hắn.
  • Hắn đến gây sự phải không? Đây là nàng nếu không biết.
  • Cô lái xe trở về tiểu khu, lấy ra chìa khóa vẫn để trong túi xách, về tới nhà trệt mình ở tám năm.
  • Dưới lầu chính là nhà Lưu Diệu Văn, vậy cô không định đi quấy rầy.
  • Cầm chìa khóa, mở cửa phòng, mùi rượu xông vào mũi, còn có mùi khó hiểu kia, buồn bực thật lâu, thối làm cho người ta muốn buồn nôn.
  • Giang Niệm bất mãn nhíu mày, vẫn đi vào, thiếu chút nữa đã bị chai rượu ngoài cửa trượt chân.
  • paolongtaonan
    paolongtaonan
    Ai vậy......
  • Giọng nam trung niên khàn khàn khó nghe.
  • Đó là vô cùng quen thuộc a, trước kia luôn kêu gào để cho nàng lấy tiền ra, còn một mực ở trong đầu nàng vung không đi.
  • Giang Niệm trực tiếp theo âm thanh đi tới góc kia, nhìn thấy cô nằm ở đó uống rượu, bình rượu khắp nơi đều có, rượu kém chất lượng phát ra mùi hôi thối.
  • jiangnian
    jiangnian
    Tôi không nhận ra tôi, tôi là con gái ông mà.
  • Giang Niệm ngồi xổm xuống, hôm nay cô mặc quần thể thao.
  • jiangnian
    jiangnian
    Sao, hết tiền rồi à? Uống rượu kém chất lượng như vậy?
  • Nụ cười tựa tiếu phi tiếu của nàng, thanh âm lãnh đạm, xông vào trong lỗ tai nam nhân.
  • Trong mông lung, nhìn thấy một nữ sinh.
  • Nữ sinh kia trang điểm nhẹ, cả người rất tinh xảo, không chút để ý nhếch môi nhìn hắn, ánh mắt kia rõ ràng không có cảm xúc gì, nhưng hắn lại giống như bị ánh mắt kia của nàng cạo vài đao vậy.
  • Bị tê liệt do rượu trong thời gian dài, tiểu não của anh chậm chạp hơn rất nhiều.
  • paolongtaonan
    paolongtaonan
    Anh là Giang Niệm.
  • Đó là con gái của anh, đó là con gái của anh, lần trước anh còn nhìn thấy cô trên màn hình.
  • Hắn vẫn muốn đi tìm nàng, dù sao nuôi nàng lớn như vậy, dù sao cũng phải nuôi dưỡng cho lão nhân này!
  • Nhưng đường xá quá xa xôi, đón xe hắn cũng luyến tiếc chút tiền kia, chút tiền kia đương nhiên phải lấy ra mua rượu mới thực dụng, cho nên hắn một mực chờ, thỉnh thoảng đi quấy rầy bà nương thúi kia, người làm con gái thấy được, tự nhiên cũng sẽ thức thời trở về.
  • Anh không nghĩ sai, hơn nữa cô còn tự mình tới cửa, cũng không cần anh đi tìm.
  • Nhìn anh đột nhiên bắt được, muốn bắt được anh như vậy, Giang Niệm chán ghét lui về phía sau.
  • jiangnian
    jiangnian
    Đừng dùng bàn tay bẩn thỉu của anh chạm vào tôi, ngại bẩn.
  • Giang Niệm vỗ vỗ bụi bặm không tồn tại trên cánh tay.
  • Có thể là biểu tình chán ghét kia của cô, trắng trợn, chọc giận đàn ông.
  • Ấn tượng của hắn còn dừng lại ở hắn nàng nhỏ yếu thời điểm, chỉ biết trốn ở mẫu thân nàng sau lưng bộ dáng, cho nên hắn cũng không tin nàng đi ra ngoài trong mấy tháng, trở về còn có thể thăng thiên hay sao?
  • Cho nên đối mặt với cảnh cáo của cô, anh không thèm để ý chút nào.
  • Vẫn muốn đi về phía trước bắt hắn, sau đó hỏi nàng lấy tiền.
  • Giang Niệm nhìn ra ý đồ của anh.
  • Cùng một tửu quỷ đánh nhau a, hơn nữa còn là một đám tửu quỷ trường kỳ uống rượu, thân thể suy yếu.
  • Cho dù anh là đàn ông, Giang Niệm cũng chỉ cần đứng lên, thừa dịp chưa chuẩn bị, giẫm lên mu bàn tay anh, không để anh không lộn xộn nữa.
  • paolongtaonan
    paolongtaonan
    A, nha đầu thối, buông ra!
14
Con là con gái bố mà.