TNT: Suy nghĩ / Có kẻ trộm.
TNT: Suy nghĩ
  • Trí tưởng tượng của cư dân mạng lần này thật đúng là tốt!
  • liuyaowen
    liuyaowen
    Đáng tiếc nàng là của ta, không phải của các ngươi!
  • Lưu Diệu Văn một bộ phẫn nộ hướng màn hình hô, hô lên cũng không biết gọi cho ai, có thể chỉ là vì trong lòng thoải mái.
  • Ngày hôm nay, đều là chuyện gì a, nhiều người nhớ thương Tiểu Thanh Mai nhà hắn như vậy sao?
  • Sau khi Giang Niệm phỏng vấn xong, liền từ cửa sau rời đi.
  • Cửa trước có Đinh Trình Hâm, cũng không ai chú ý cô có đi ra hay không.
  • songyaxuan
    songyaxuan
    Chị, có rảnh đến nhà em chơi không?
  • Vừa mở điện thoại ra liền nhận được giọng nói ngắn đến từ Tiểu Điềm Đậu Tống Á Hiên.
  • jiangnian
    jiangnian
    Chị rảnh thì đi.
  • Không biết Tống Á Hiên qua nhiều năm như vậy, vẫn dính lấy cô như thường ngày.
  • Ai mà không thích chó con chứ?
  • songyaxuan
    songyaxuan
    Được rồi.
  • Nhiều ít nhiều có chút mất mát ngữ khí ở bên trong.
  • Nhưng là hắn thật sự rất muốn gặp tỷ tỷ a, hiện tại chỉ có thể thông qua trên màn hình nhìn nàng, đều không có chân chính nhìn qua nàng, nhiều ngày qua như vậy.
  • Giang Niệm không nhận được thông báo, có thể cô sẽ đến nhà anh, dù sao khi còn bé cô cũng đáng yêu đến nhà anh.
  • Nhưng cô vừa được thông báo, chương trình được đẩy tới ngày kia, liền chính thức mở màn.
  • Rõ ràng năm ngày sau mới bắt đầu, cứng rắn đẩy sớm hai ngày, điều này làm cho nàng không thể không trở về a.
  • Trở về, vừa tới cửa đã cảm thấy là lạ.
  • Lúc cô đi rõ ràng nhớ ở cửa kẹp mấy sợi tóc, hiện tại tóc đã không thấy, nơi này lại không có thông gió. Dì quản lý ký túc xá đều có thời gian cố định để quét dọn. Nhưng bây giờ mấy sợi tóc kia đã không còn tung tích.
  • Đó là một kết luận, có người đã tới, thậm chí còn mở cửa cho cô.
  • Kiếp trước bị SS làm cho sợ, cho nên thói quen vẫn dưỡng thành, đến bây giờ cũng không có thay đổi.
  • Cô nhìn thoáng qua camera ở góc rẽ, không có điểm đỏ, còn chưa sửa chữa.
  • Lại nhìn thoáng qua phụ cận, không có động tĩnh gì, có thể đều đi ra ngoài luyện tập đi.
  • Cô rũ mắt xuống, cầm lấy vũ khí đóng gói.
  • Mô hình của cái chai, kéo dài sang hai bên, đó là một thanh sốc điện thật dài, rất nhỏ.
  • Phát triển công nghệ cao, vũ khí của nữ sinh là nghèo ra không nghèo.
  • Bàn tay chậm rãi nâng lên nắm cửa, chậm rãi chuyển động, tận lực không kinh động người bên trong.
  • Ở cửa thong thả buông túi xách của mình xuống, hai tay nắm chặt gậy điện trong tay, mỗi một bước đều đi thật cẩn thận.
  • Trên sô pha dùng chăn đắp người che lên một cái túi hình người.
  • Quả nhiên vào trộm, còn tùy tiện ngồi ở chỗ này?
  • Này, không đúng......
  • Một đôi tay từ phía sau đánh úp lại, Giang Niệm thông minh, vội vàng quay về phía sau, gậy điện lớn trong tay ném qua.
  • Người phía sau tựa hồ rất thông minh, ngửa về phía sau một cái, gậy điện liền hoàn mỹ từ bên cổ hắn lau cổ mà qua.
  • Giang Niệm ấn lượng điện của gậy điện, phát ra âm thanh nguy hiểm.
  • Cô biết võ thuật, dù sao cũng đã quay nhiều phim cổ trang như vậy, không biết nói thế nào? Đương nhiên, đối phương cũng không phải ăn chay.
  • So với nàng chút võ thuật này, đối phương học hiển nhiên là cách đấu, lực thương tổn mạnh hơn một chút.
  • Đối phương vẫn đeo mặt nạ, còn đeo kính râm.
  • Nhìn thân hình rất quen thuộc, nhưng hiện tại hắn đã đánh trả, Giang Niệm cũng không quan tâm hắn có quen hay không, là của ai, trực tiếp ra tay.
  • Sau mấy chiêu, phát hiện gậy điện chẳng những không có thương tổn đến hắn, ngược lại chính mình dùng có chút bất tiện, động thủ cũng kém rất nhiều, vì thế nàng đem nó ném đi.
  • Tay không liền nghênh đón, Giang Niệm đối với võ thuật của mình rất tự tin.
  • ...
14
Có kẻ trộm.