TNT: Suy nghĩ / Âm mưu
TNT: Suy nghĩ
  • Mã Gia Kỳ liếm môi, nhưng cũng không nói một lời, ánh mắt mang theo trêu chọc rơi vào trên người anh, cũng không hổn hển như Nghiêm Hạo Tường nghĩ.
  • Nếu hắn thật sự tức giận, vậy thật đúng là sẽ làm theo đạo của hắn.
  • Giang Niệm nhặt củi xong mới trở về, liền phát hiện bầu không khí giữa bọn họ không thích hợp lắm, cô mới rời đi một lát, đã đến nước này sao? Quả nhiên nhìn nhau khó chịu a!
  • Cô cũng không hỏi bọn họ đã xảy ra chuyện gì, việc này cô không nên hỏi thì tốt hơn.
  • Đôi khi, biết càng ít, cơ hội sống sót lại càng lớn.
  • Mượn bật lửa của Mã Gia Kỳ, chuẩn bị giá gỗ, cầm một ít lá cây, châm lửa.
  • Trong đó, Mã Gia Kỳ cũng tới hỗ trợ, Nghiêm Hạo Tường bởi vì cánh tay bị thương, Giang Niệm cũng không để anh làm.
  • Sau khi làm xong hết thảy, Giang Niệm liền tìm một chỗ, dựa vào mà ngủ, nơi này không có rơm rạ, cũng ẩm ướt, cho nên cũng không thể trực tiếp nằm trên mặt đất, ngồi ngủ cũng không tệ.
  • Cảm giác bên cạnh có người ngồi. Mở mắt ra nhìn, là Mã Gia Kỳ.
  • Chỉ là nhìn thoáng qua, nàng lại mông lung nhắm hai mắt lại.
  • Cô nhớ rõ anh ở bên kia cùng Nghiêm Hạo Tường, có thể lại náo loạn cái gì đó.
  • Mã Gia Kỳ cười nhìn cô, sao người này lại không có tâm phòng bị?
  • Bất quá, hắn ngược lại thích nàng này không có gì phòng bị chi tâm, bằng không hắn cũng sẽ không như vậy thuận lợi ngồi đến bên cạnh nàng.
  • Đưa tay qua, nhẹ nhàng đỡ lấy đầu cô, đặt lên vai mình.
  • Giang Niệm, đương nhiên là vui vẻ, cô tựa vào tảng đá kia, cứng rắn, không thoải mái chút nào.
  • Hiện tại tựa ở trên bả vai, nàng còn cố ý tìm một cái tương đối thoải mái địa phương, cọ hai lần, xác định sẽ không lại ngã xuống sau, liền im lặng nhắm mắt lại.
  • Chỉ một động tác nhỏ của cô, Mã Gia Kỳ lại cảm nhận được toàn thân cứng ngắc, trong khoảng thời gian ngắn, cả người nóng hổi.
  • Nói cái gì ngồi trong lòng không loạn, đó là không thể nào.
  • Nhưng bây giờ cũng không phải lúc, chẳng lẽ hắn muốn ở trước mặt Nghiêm Hạo Tường, làm đại sự nhân sinh sao?
  • Ánh mắt khiêu khích nhìn thoáng qua, vẫn chú ý Nghiêm Hạo Tường bên này.
  • Nhìn thấy ánh mắt phẫn nộ của hắn, mình cũng an tâm nhắm hai mắt lại.
  • Nghiêm Hạo Tường biết Giang Niệm, nếu lúc cô ngủ mông lung, tới gần cô đánh thức, cô sẽ nổi giận, nhưng bây giờ, chẳng lẽ đây là mỗi người một khác sao?
  • Đêm nay, nhất định là có người ngủ ngon, có người ngủ không ngon.
  • Biệt thự xa hoa, buổi sáng yên tĩnh, nam nhân tuấn tú vỗ đài đứng lên, vẻ mặt phẫn nộ, cặp mắt kia giống như nhìn chằm chằm con mồi nhìn chằm chằm đối phương, hung hăng.
  • zhangzhenhong
    zhangzhenhong
    Thất bại? Vậy các anh cử nhiều người qua như vậy, là trước đây đi du lịch sao?
  • Nghiêm gia này hạch tâm chip bọn hắn nhưng là nhìn chằm chằm nhiều năm đâu rồi, đáng tiếc mấy năm trước làm phòng bị đều rất không tồi, một năm này thật vất vả mới tìm được sơ hở, ở bên trong hạ cạm bẫy, nhưng là hiện tại hắn tỉ mỉ thiết kế kế kế hoạch, cứ như vậy bị bọn hắn một câu, thất bại?
  • Phải biết rằng, lần này thất bại, vậy lần sau xuống tay sẽ khó khăn.
  • Bọn họ nhất định sẽ có cảnh giác.
  • Quản gia cũng là sáng nay nhận được thông báo, bên kia người thất bại, có vài cái đều gấp ở nơi đó, cũng chỉ có một cái đi ra báo tin tức.
  • Người của bọn họ cũng bị bọn họ xử lý xong, sẽ không kinh động đến cảnh sát địa phương.
  • Nhưng thất bại chính là thất bại, cho dù phía sau màn làm tốt hơn nữa, thất bại cái từ này cũng sẽ không thay đổi.
  • paolongtaonan
    paolongtaonan
    Quản gia: Bất quá thiếu gia xin yên tâm, người nơi đó ngoại trừ đi ra báo tin tức đều đã chết, báo tin tức cái kia cũng thuận lợi trốn thoát.
  • zhangzhenhong
    zhangzhenhong
    Không được, ngươi đi cho ta âm thầm xử lý người kia, không thể để cho kế hoạch của chúng ta tiết lộ ra ngoài."
14
Âm mưu