TNT: Sống lâu
  • Tô phu nhân suy nghĩ một chút liền không tươi cười, lộ ra chút biểu tình khổ sở, Chu Chí Hâm sau khi nhìn thấy tưởng rằng mình không nói lời nào làm tổn thương trái tim Tô phu nhân, vội vàng nói: "Tô...... A...... Bác gái, đừng khổ sở, cháu...... Cháu không phải, không phải cố ý không nói lời nào, chỉ là có chút kinh ngạc, thật sự không có ý gì khác, bác đừng khổ sở.
  • Sau đó, sau đó Tân Hạo cũng nhắc tới ngài và Thừa tướng, hắn rất nhớ các ngài, chỉ là bởi vì một ít nguyên nhân, không thể trở về, hắn cũng rất nhớ các ngài.
  • Tô phu nhân sau khi nghe được lời nói của Chu Chí Hâm liền quét sạch lo lắng, bất giác giơ tay sờ sờ đầu Chu Chí Hâm, Chu Chí Hâm cảm thụ được nhiệt độ trên đầu ngây dại, còn chưa có ai sờ qua đầu hắn như vậy, hắn chưa từng gặp qua cha mẹ, không cảm nhận được loại cảm giác này, hiện tại cảm nhận được, rất ấm áp.
  • Tô phu nhân nhìn thấy Chu Chí Hâm trầm mặc cho rằng Chu Chí Hâm không thích người khác sờ đầu hắn, vừa định thu hồi lại, chợt nghe thấy Chu Chí Hâm đứt quãng lại có chút cầu xin nói: "Cái kia... cái kia... ngài có thể sờ đầu của ta nữa không?"
  • Tô phu nhân không kịp phản ứng, a một tiếng, Chu Chí Hâm sau khi nghe được cho là Tô phu nhân không muốn, vội vàng cúi đầu xin lỗi nói: "Cái kia... Không làm thất vọng bá mẫu, ta không phải... Cái kia... Chỉ là... Chỉ là cha mẹ ta từ nhỏ đã đem ta ném đi, ta khi còn bé là theo trên đường ăn mày lớn lên, lần đầu tiên có người sờ đầu ta như vậy, ta cảm giác... Rất ấm áp..."
  • Tô phu nhân lại sửng sốt, đứa nhỏ này từ nhỏ đã không có cha mẹ? Đứa nhỏ đáng yêu như vậy a, cha mẹ kia cũng cam lòng ném? Tô phu nhân nhìn vẻ mặt cẩn thận của Chu Chí Hâm mềm lòng, tiếp tục xoa đầu Chu Chí Hâm, cười nói: "Vậy ta tiếp tục sờ Tiểu Chí của chúng ta.
  • Tô phu nhân ôn nhu nhìn Chu Chí Hâm, Chu Chí Hâm cũng hơi cúi đầu, vành tai có chút hồng hồng, trong mắt cũng có chút nước mắt, trong chốc lát, Tô phu nhân thu tay về, ôn nhu nói: "Tiểu Chí, gọi con như vậy đi.
  • Chu Chí Hâm gật gật đầu, Tô phu nhân mở miệng nói: "Vậy con gặp Hạo Nhi Sơn làm gì? Con bắt thêm người sao? Con và Hạo Nhi quen nhau như thế nào?
  • Tô phu nhân kỳ thật là một người không nhịn được nói, cảm thấy hỏi từng câu từng câu quá phiền toái, dứt khoát hỏi ra toàn bộ, Chu Chí Hâm sửng sốt trong chốc lát, sau đó từng câu từng câu thành thật hồi đáp: "Ta không phải thêm người, ta là người trưởng thành, là thị vệ Đông Nam phiên vương, là trong khoảng thời gian Tân Hạo đến trưởng thành quen biết, không đánh không quen biết đi.
  • Tô phu nhân sau khi nghe được Chu Chí Hâm là người trưởng tế kỳ thật liền có chút ngây người, lại nghe được thị vệ là Đông Nam phiên vương thì càng ngây người, nàng dâu phu này có chút lợi hại a, lại là thị vệ Đông Nam phiên vương trưởng tế kia.
  • Tô phu nhân có chút kinh ngạc nhìn Chu Chí Hâm, trước kia nàng cũng từng nghe qua tin tức về Trường Tế, tự nhiên sẽ có Đông Nam phiên vương, mà sự tích về Đông Nam phiên vương, đương nhiên cũng sẽ có tung tích của thị vệ kia.
  • Vào năm ấy phát sinh chuyện Đông Nam phiên vương thay đổi, chuyện này cũng ở Gia Nã nhấc lên chút gợn sóng, phiên vương trẻ tuổi tay đao giết cha người, bên người duy nhất thị vệ cũng là dựa vào sức một mình ngăn trở một đám sát thủ.
  • Tô phu nhân còn tán thưởng tiểu thị vệ kia, nhưng không nghĩ tới tiểu thị vệ kia hiện tại đang ở trước mặt nàng, còn thành con dâu phu của nàng, ai có thể nghĩ tới thiếu niên trước mắt này lớn lên đáng yêu như vậy, trên kiếm lại dính không ít máu.
  • Chu Chí Hâm nhìn thấy Tô phu nhân kinh ngạc thử gọi một tiếng bác gái, Tô phu nhân ừ một tiếng đáp lại, bà quả thực không nghĩ tới a, Hạo nhi nhà bà rất dám tìm a, bất quá như vậy tốt hơn, không phải một bình hoa không có biểu hiện, mà là luyện gia tử, như vậy ở bên ngoài cũng sẽ không bị người khi dễ, rất tốt.
  • Tô phu nhân nghĩ xong cười híp mắt hỏi Chu Chí Hâm hắn có đói bụng hay không, bà bảo hạ nhân đi làm, Chu Chí Hâm quả thật đói bụng, có chút ngượng ngùng gật đầu, Tô phu nhân cười sờ sờ Chu Chí Hâm nói.
  • Đừng thẹn thùng, sớm muộn gì cũng là người một nhà, không cần câu nệ như vậy, ta đi nói với hạ nhân, ngươi ngủ thêm một lát đi, không sao, chờ ngươi cơm nước xong ta sẽ sớm dẫn ngươi đi gặp phụ thân Hạo nhi.
  • Chu Chí Hâm gật gật đầu, ngoan ngoãn chui vào trong chăn nói lời tạm biệt với Tô phu nhân, sau đó nhìn chằm chằm Tô phu nhân, nhất định phải chờ sau khi bà đi rồi mới ngủ, Tô phu nhân không lay chuyển được hắn, chỉ có thể giúp Chu Chí Hâm dịch góc chăn sau đó rời đi, Chu Chí Hâm vẫn đưa mắt nhìn Tô phu nhân rời đi mới thả lỏng ngủ, trong tay nắm chặt ngọc bội.
14
Thích