TNT: Sống lâu / Lục ngọc tốt
TNT: Sống lâu
  • Đinh Trình Hâm quay đầu thấy Tống Á Hiên chạy về phía hắn, vừa tới một sợi xích sắt thô, lảo đảo một cái, nhào về phía trước, Đinh Trình Trình vội vàng đứng dậy đỡ lấy Tống Á Hiên, đáng tiếc thân thể mình vốn hư nhược, còn trải qua đêm đó, lại hôn mê hai lần, vừa mới cho tới trưa còn xem xong sổ sách ba năm của vương phủ, rất mệt mỏi, căn bản không có khí lực gì.
  • Tống Á Hiên thoạt nhìn đáng yêu, tuy rằng chỉ có mười bảy tuổi, nhưng dù đáng yêu thế nào, dù chưa trưởng thành thế nào, đó cũng là một hán tử cao 1m8, nặng là khẳng định, cho nên, Đinh Trình Hâm không đứng vững, hai người ngã về phía sau.
  • Đinh Trình Hâm che chở đầu Tống Á Hiên, định tự mình làm đệm lưng, nhưng Đinh Trình Hâm đột nhiên cảm giác trên người mình trong nháy mắt nhẹ đi rất nhiều, mình còn lơ lửng trên không, mở mắt nhìn lại, mình bị Mã Gia Kỳ ôm ngang trong ngực, mà Tống Á Hiên lại bị Mã Gia Kỳ vô tình ném tới trước mặt Mã Gia Thành, mông chạm đất, Tống Á Hiên bĩu môi ủy khuất xoa xoa cái mông đáng thương của mình, lại nhìn về phía Mã Gia Kỳ, thấy anh Hai ôm anh Trình. Cúi đầu lại ngẩng đầu nhìn về phía đại ca, Mã Gia Thành nhìn thấy bộ dáng đáng thương này của Tống Á Hiên, cuối cùng cười ra tiếng, khom lưng vớt Tống Á Hiên lên khỏi mặt đất, Tống Á Hiên ủy khuất nhìn Mã Gia Thành nói: "Đại ca, nhị ca khi dễ em, anh cũng khi dễ em!
  • Mã Gia Thành xoa xoa đầu Tống Á Hiên, cười nói: "Ha ha, đại ca sai rồi ha, đại ca thật sự là không nhịn được, ha ha." Tống Á Hiên làm bộ hung ác nhìn đại ca cười sắp không còn hình tượng, quay đầu hừ một tiếng, không để ý tới đám người xấu các ngươi.
  • Bên kia, Đinh Trình Hâm vẫn bảo Mã Gia Kỳ buông mình xuống, nhưng Mã Gia Kỳ không nghe, nói cái gì thân thể không tốt thì nghỉ ngơi nhiều hơn, mặc kệ mấy chuyện vớ vẩn này, Đinh Trình Hâm đỡ trán, dùng ngón tay gõ gõ trán Mã Gia Kỳ: Nói: "Xử lý vương phủ cũng không phải là chuyện vớ vẩn gì, là chuyện quan trọng nhất hiện tại của ta, ta không xử lý tốt vương phủ, ngươi làm sao an tâm ở bên ngoài kháng địch, ân? nếu ta không xử lý tốt vương phủ, ngươi dám để cho ta ở trong vương phủ sao?"
  • Đinh Trình Hâm nhìn Mã Gia Thành có bảy phần giống Mã Gia Kỳ, lập tức hành lễ với Mã Gia Thành: "Đệ muội Đinh Trình Hâm, bái kiến đại hoàng tử điện hạ.
  • Mã Gia Thành nhìn về phía bộ dáng Đinh Trình Hâm, tuy rằng cung kính kính, nhưng trong ánh mắt lộ ra cảnh giác ngược lại rất rõ ràng, Mã Gia Thành ở trong lòng lắc đầu, bộ dáng này phỏng chừng là bởi vì lục châu hồng hào là ta tặng, mà hiện tại xảy ra chuyện, tưởng là ta làm đi.
  • Mã Gia Thành giơ tay đáp lễ: "Đệ muội khách khí, gọi ta hoàng huynh là được. Nói xong nhìn về phía Lục Châu Hồng Kỳ hôn mê trong phòng giam, nói: "Xin lỗi. Bị đệ muội thêm phiền toái, là bổn vương thức người không rõ, lúc này mới gây ra đại họa, kính xin đệ muội đừng để ở trong lòng.
  • Đinh Trình Hâm nhíu mày, hắn muốn nói hoàn toàn không trách Mã Gia Thành là không thể nào, dù sao người là hắn đưa tới, nhưng Mã Gia Thành lại là anh ruột của Mã Gia Kỳ, thật sự là không dễ làm.
  • Nhưng nên nói vẫn là nói, Đinh Trình Hâm trả lời: "Hoàng huynh không cần để ý, đây cũng không phải là bao nhiêu phiền toái, Lục Châu Hồng Kỳ vào vương phủ chính là người của vương phủ, xảy ra chuyện cũng là vương phủ gánh vác, cho nên hoàng huynh không cần để ý những chuyện này, an tâm giao cho đệ muội là được.
  • Mã Gia Thành thấy Đinh Trình Hâm nói như vậy, thở dài nói: "Được rồi, nếu đệ muội muốn tự mình xử lý bản vương thì không nhúng tay vào, hoàng tẩu các ngươi còn ở trong phủ chờ ta trở về, bản vương đi trước.
  • Mã Gia Thành xoay người đi trước cùng Mã Gia Kỳ liếc mắt nhìn nhau, Mã Gia Kỳ hướng đại ca khẽ gật đầu, Mã Gia Thành xoay người hồi phủ.
  • Tống Á Hiên bên kia không có việc gì làm ở trong góc sờ đông sờ tây, đột nhiên cảm giác mình giẫm phải thứ gì đó, cúi đầu nhìn, là một ngón tay dính máu, mặt Tống Á Hiên đều bị dọa trắng bệch, quát to một tiếng chạy như bay đến bên cạnh Mã Gia Kỳ, trốn ở sau lưng Mã Gia Kỳ kêu to.
  • Sau khi nghe được tiếng kêu đột nhiên của Tống Á Hiên, Đinh Trình Hâm bị dọa một chút trốn vào trong lòng Mã Gia Kỳ, nhìn tiểu hồ ly bị dọa trong lòng, đừng hỏi, hỏi chính là rất sảng khoái, đưa tay sờ sờ đầu, vỗ vỗ lưng, ôn nhu an ủi nói: "Được rồi được rồi, đừng sợ đừng sợ, không có việc gì không có việc gì".
  • Đinh Trình Hâm không phải là người nhát gan, chỉ là quả thực bị giọng nói kia của Tống Á Hiên dọa sợ, thấy bộ dáng sợ hãi của Tống Á Hiên, giơ tay xoa xoa đầu Tống Á Hiên, an ủi: "Hiên Hiên đừng sợ, các anh trai đều ở chỗ này, không có việc gì, phòng giam có những thứ này rất bình thường, nếu sợ tôi bảo Ám Nhị đưa cậu trở về, được không?
  • Tống Á Hiên cảm giác được Đinh Trình Hâm đang an ủi cậu, ngẩng đầu lau nước mắt bị dọa đến rơi ra, giữ chặt ống tay áo Đinh Trình Hâm nói: "Em không sao, chỉ là bị dọa, hiện tại bình tĩnh lại, anh đừng lo lắng, em muốn nhìn xem anh Trình xử lý người xấu như thế nào". Nói xong nở nụ cười với Đinh Trình Hâm, Đinh Trình Hâm nhìn bộ dáng này của anh cũng không có biện pháp, từ trong lòng Mã Gia Kỳ giãy ra, kéo tay Tống Á Hiên nói: "Được rồi, vậy nếu em sợ thì nói với anh, được không?" Tống Á Hiên nắm chặt tay Đinh Trình Hâm dùng sức gật đầu, Đinh Trình Hâm nhìn bộ dáng này của anh nhịn không được cười, Tống Á Hiên và Mã Gia Kỳ đều nhìn ngây người.
  • Vương gia? Vương gia! Cứu ta, cứu ta a! "Đột nhiên một tiếng, ba người quay đầu nhìn về phía đầu nguồn âm thanh, là lục châu tỉnh lại trong phòng giam, Hồng Kỳ cũng tỉnh," Vương gia cứu ta a, cứu ta a, cầu ngài để cho Vương phi tha cho ta đi, van cầu ngài. "Nói xong quỳ trên mặt đất dập đầu mấy cái, đầu đều dập nát, Hồng Kỳ thấy bộ dáng lục châu này, cũng dập đầu nói:" Cầu Vương gia để cho Vương phi tha cho chúng ta đi.
  • Đinh Trình Hâm quay đầu nhìn về phía Mã Gia Kỳ. Mã Gia Kỳ nhìn lại, Đinh Trình Hâm dường như đang dùng ánh mắt hỏi hắn làm sao bây giờ. Mã Gia Kỳ nói: "Vương phủ ngươi lớn nhất, tất cả đều do ngươi quản, ngươi muốn thế nào thì thế đó, không cần hỏi ta, xảy ra chuyện ta sẽ phụ trách." Đinh Trình Hâm nghe vậy không khỏi đỏ mặt.
  • Nhìn đôi phu phu bên cạnh này, Tống Á Hiên phảng phất nhìn thấy trong không khí tràn ngập bong bóng màu hồng phấn, Tống Á Hiên thừa nhận bị hung hăng tú tới, thật không nhìn ra nhị ca từ nhỏ đã cao lãnh nói lời tâm tình như vậy.
14
Lục ngọc tốt