Không đợi được Đặng Giai Hâm trả lời, chỉ đợi được thiếu niên thở dài thật dài.
Chu Thanh Lạc ghét nhất người khác thừa nước đục thả câu trước mặt cô, một người không khống chế được, lại lộ ra vẻ mặt hung dữ kia.
dengjiaxinMột lời khó nói hết.
zhouqingluoVậy thì đừng nói nữa.
zhouqingluoNhanh lên, đưa tôi đến
Chu Thanh Lạc quay đầu ra ngoài cửa sổ, nhìn phong cảnh không ngừng lui về phía sau.
Thiếu nữ nghĩ đến nụ hôn mãnh liệt vừa rồi với Nghiêm Hạo Tường, không khỏi thân thể dần dần khô nóng, phải vội vàng có cảm giác làm, mới thoải mái hơn một chút.
dengjiaxinVậy tôi sẽ không nói nữa?
dengjiaxinTôi lái xe thuê ở đây, ít nhất 80% là vì anh khỏe hay không?
Đặng Giai Hâm vốn không biết nên mở miệng từ đâu, kết quả lại nhìn thấy thái độ không sao cả của Chu Thanh Lạc, trong nháy mắt làm cho trong lòng hắn ủy khuất cực kỳ, thậm chí ủy khuất đến cực hạn dấy lên phẫn nộ nhè nhẹ.
Nghe được lời của Đặng Giai Hâm, Chu Thanh Lạc đột nhiên quay đầu lại, ánh mắt sắc bén nhìn về phía anh.
zhouqingluoLiên quan gì đến tôi?
Thiếu nữ không rõ nguyên do, trực tiếp lớn tiếng chất vấn hắn.
Rõ ràng chỉ là duyên gặp mặt một lần mà thôi, đây là cái nồi lớn từ trên trời giáng xuống để cho nàng cõng a?
Đặng Giai Hâm không hề sợ hãi, trực tiếp đề cao âm lượng.
dengjiaxinChính là anh. Lần trước anh phải hỏi tôi tìm vịt.
zhouqingluoTôi hỏi anh tìm vịt à? Rõ ràng là anh bảo tôi đi bán trước.
dengjiaxinAnh không bán, tôi không lôi anh đi.
zhouqingluoTa tìm vịt ngươi nói không có, ta lại không bắt ngươi tìm cho ta một con!
dengjiaxinTa tự đề cử mình rồi!
Đặng Giai Hâm càng nói càng hăng say, thân thể cũng phấn khởi theo, vì thế đạp chân ga xuống dưới cùng, Chu Thanh Lạc không kịp phản ứng, trực tiếp dựa vào lưng tựa.
Nghe Đặng Giai Hâm nói, Chu Thanh Lạc nhớ lại thanh âm truyền đến từ phía sau ngày đó.
Hắn hình như...... đúng là tự đề cử mình.
Chỉ là ngày đó bề bộn nhiều việc, lại không có tìm được Kim hệ dị năng hành giả, cho nên trong lòng nàng rất phiền, không có cái kia tâm tình.
Nhưng mà......
Hiện tại có a!
Khóe miệng Chu Thanh Lạc nhếch lên một nụ cười, nửa tựa vào cửa sổ xe, đánh giá khuôn mặt Đặng Giai Hâm.
Mặt rất nhỏ, làn da rất trắng, ánh mắt rất lớn, là hình tượng Đặng Giai Hâm khắc họa trong lòng Chu Thanh Lạc.
zhouqingluoAnh nói anh tự đề cử mình?
Giọng điệu đùa giỡn, Chu Thanh Lạc biết rõ còn cố hỏi.
Mà Đặng Giai Hâm thì vẻ mặt xấu hổ, chân mày nhíu chặt lại.
Thiếu niên không nhịn được cắn cắn môi dưới của mình, hít một hơi thật sâu, sau đó lại toàn bộ phun ra ngoài.
dengjiaxinChỉ vì tôi hét lên vài câu
dengjiaxinBây giờ đã nổi tiếng trên thị trường nhân tài dị năng rồi.
dengjiaxinTất cả đang cười nhạo tôi.
Thiếu niên nói xong, không ngừng thở dài. Một ngụm tiếp một ngụm, kể ra hồi ức không chịu nổi mấy ngày nay bị người ta chỉ trỏ.
Chính là hắn, xem ra chính là hắn, lần trước lớn tiếng kêu muốn bán.
Lớn lên cũng rất đẹp trai a, nữ nhân kia không coi trọng a?
Trả tiền là được đúng không, tôi tới tôi tới.
dengjiaxinTôi sẽ không ở đó mấy ngày nay.
dengjiaxinCho thuê xe tự nuôi sống bản thân
dengjiaxinKhông nên uống gió tây bắc
Đặng Giai Hâm vẻ mặt phẫn uất, đem toàn bộ những gì gặp phải mấy ngày nay nói ra.
Mà điểm chú ý của Chu Thanh Lạc là...... không phải có người muốn mua hắn sao?
zhouqingluoKhông phải có người muốn mua sao? Sao anh không bán?
Thiếu nữ vẻ mặt cười xấu xa, nhướng mày hỏi.
-
-
-
-
(Mộc Mộc nhãi con cảm tạ bảo bối khai thông hội viên, đã tăng thêm)