TNT: Pháo đài thế kỷ trước / Lời bài hát: Swan 31
TNT: Pháo đài thế kỷ trước
  • -
  • Giang Triết gắt gao níu lấy Tả Hàng, hai người từ trên sườn núi tuyết thật lớn lăn xuống, chân hắn bị ván gỗ cùng tảng đá liên tiếp va chạm rất nhiều lần, biểu tình thống khổ.
  • Sau một hồi mê muội dài dằng dặc, hai người cùng chìm vào trong đống tuyết dày.
  • Giang Triết ngược lại vận khí rất tốt không bị thương gì, chỉ là cổ tay bị trật một chút, có chút đau.
  • Trái lại Tả Hàng, sắc mặt trắng bệch, tê liệt tại chỗ không thể động đậy. Chân trái thậm chí còn dùng một loại tư thế vặn vẹo cắm vào trong tuyết, hẳn là gãy rồi.
  • Giang Triết nhíu mày, rút mình ra khỏi tuyết, gian nan đi tới trước mặt Tả Hàng.
  • jiangruan
    jiangruan
    "Anh ổn chứ?"
  • Tả Hàng cắn răng không nói lời nào, đáy mắt ngưng tụ buồn bực, cũng không biết chân thống khổ nhiều hay là trong lòng càng thống khổ. Vừa rồi trong nháy mắt kia lại có thể lôi kéo nàng đi chết, đủ để chứng minh có bao nhiêu hận.
  • Giang Triết muốn đi kiểm tra chân anh, tay mới vừa vươn ra lại bị đẩy ra, mu bàn tay nhất thời sưng đỏ thêm mấy dấu ngón tay, cô cũng nổi giận.
  • jiangruan
    jiangruan
    Tả Hàng ngươi hai cánh tay đi, lão nương nhịn ngươi đã lâu rồi!
  • Thiếu niên lạnh lùng nhìn nàng, đáy mắt là châm chọc nói không hết.
  • zuohang
    zuohang
    Rốt cục không chứa nổi nữa sao?
  • jiangruan
    jiangruan
    Con xem ai cũng là túi nilon, bỏ mẹ con vào đi!
  • Sắc mặt Tả Hàng trở nên cực kém, Giang Triết táo bạo mắng xong cũng thoải mái một chút, nhưng cơn giận vẫn không tiêu. Cô chống eo, một hàng lông mày dài nhỏ vặn thành chữ Xuyên nho nhỏ, nếu không phải biết cảnh ngộ quá khứ của anh mới làm cho anh biến thành như vậy cô thật hận không thể xông lên bổ hai chân!
  • Thiếu niên sắc mặt tái nhợt, vừa mới lăn lộn xuống thời điểm đỉnh đầu của hắn mũ cũng không biết rơi đi đâu, tai cùng môi đông lạnh phát tím, thanh âm bởi vì thống khổ đều là phù phiếm.
  • zuohang
    zuohang
    Tức giận như vậy, là bởi vì vừa rồi thiếu chút nữa đã chết sao?
  • jiangruan
    jiangruan
    Ta phi, ta là tức giận ngươi không tiếc mạng!
  • jiangruan
    jiangruan
    "Bất kể là mạng của ta hay mạng của ngươi, mạng người cũng chỉ có một lần, đều là trân quý nhất quý giá nhất!"
  • Giang Triết đang nổi giận bỗng nhiên nghe thấy một tiếng thì thào danh ngôn, thiếu chút nữa cho rằng mình đứng sai chỗ.
  • zuohang
    zuohang
    Có người còn sống, nhưng đã chết.
  • jiangruan
    jiangruan
    “?”
  • Tả Hàng vĩnh viễn đều bị nhốt trong hồi ức, hắn không thể tha thứ, không thể tiếp nhận, cho nên càng ngày càng thống khổ.
  • Giang Triết lạnh mặt, cũng không có ý định nuông chiều anh nữa. Không để ý hắn giãy dụa đem người từ trong đống tuyết nâng ra, vốn dưới chân đã không vững, cổ tay cũng bị trật, hắn còn động lợi hại.
  • Tả Hàng kịch liệt giãy dụa, một đôi mắt rốt cục không phải lạnh lùng, cũng có lửa giận, muốn giết chết lửa giận của nàng.
  • Hắn ghét sự đụng chạm của nàng.
  • Giang Triết trầm mặc một giây, buông hắn không chút lưu tình tát hắn một cái.
  • Nàng từ trên cao nhìn xuống thiếu niên nghiêng đầu sang một bên, một cái tát của nàng không để lại dư lực, khuôn mặt tái nhợt trong nháy mắt sưng đỏ.
  • jiangruan
    jiangruan
    "Gió lớn như vậy cũng không cho ngươi tỉnh táo một chút, thế nào, hiện tại tỉnh táo chưa?"
  • Má Tả Hàng giật giật, không nói gì.
  • Không biết là bị lạnh, hay là bị cảm xúc chi phối, toàn thân hắn đều ở biên độ nhỏ run rẩy. Lúc ngẩng đầu lên, đáy mắt là một mảnh đỏ tươi, tơ máu khắc sâu vào đáy mắt cô, có hận nồng đậm, còn có tuyệt vọng.
  • Gần như là từ trong kẽ răng nặn ra:
  • zuohang
    zuohang
    Giang Triết, ta vĩnh viễn không tiêu tan được.
  • zuohang
    zuohang
    Ngươi chính là tồn tại ghê tởm nhất trên thế giới này.
  • -
  • *
  • doudou
    doudou
    Tả Hàng đại ngốc, đừng kích thích nàng nha!!!
  • Đều phải chiếm lầu nha! →
14
Lời bài hát: Swan 31