TNT: Pháo đài thế kỷ trước / Lời bài hát: Swan's Carol 7
TNT: Pháo đài thế kỷ trước
  • - Thành viên cộng thêm -
  • Giang Triết muốn Trương Chân Nguyên đến trường ngựa làm việc, như vậy mỗi tháng nhận được tiền công, hắn cũng không cần phải ăn xin nữa. Có năng lực nuôi sống chính mình, cũng sẽ không bị người khác xem thường.
  • Nàng không nói thẳng với Beasley là ai, chỉ nói là một người bạn, rất trẻ tuổi, tố chất thân thể rất tốt, cũng chịu khổ.
  • Trương Chân Nguyên trời lạnh mặc đơn bạc như vậy cũng không có sinh bệnh, chạy cũng rất nhanh, cho nên tố chất thân thể khẳng định không tệ.
  • Buổi tối cơm nước xong, Giang Triết cầm mấy miếng khoai lang và một ít bánh mì, lại mang theo một chén canh nóng, đội mũ khăn quàng cổ quấn mình thành quả bóng rồi ra cửa.
  • Đến nhà thờ, cô bật đèn, cẩn thận chui vào từ cửa sổ vỡ.
  • Giáo đường rất cũ nát, bàn ghế phủ một lớp đất dày, rõ ràng đã lâu không có ai tới. Nàng dễ dàng tìm được phòng tạp vật. Phòng tạp vật không có cửa, Giang Triết liếc mắt một cái liền thấy thiếu niên nằm phía sau đống bao tải.
  • Dưới thân Trương Chân Nguyên lót chính là báo cũ, đều là từ trong đống rác nhặt về, lót ở dưới thân sẽ không cứng như vậy. Anh ngủ rất say, cố gắng cuộn tròn ở góc tường ôm mình.
  • Cảnh tượng giống như phòng rác này khiến Giang Triết sửng sốt một lúc lâu, cô chậm rãi đi tới ngồi xổm bên cạnh thiếu niên đánh thức anh.
  • jiangruan
    jiangruan
    Trương Chân Nguyên?
  • Trương Chân Nguyên sợ hãi có người tới gần, mở ra trước mắt ý thức liền muốn chạy, nhưng con đường phía trước bị ngăn trở, hắn cũng chỉ có thể ôm lấy đầu yếu hại vị trí cố gắng lui về phía sau.
  • Giang Triết đặt giỏ xuống, lập tức nhẹ giọng trấn an anh:
  • jiangruan
    jiangruan
    Em đừng sợ, là anh, anh tới đưa cơm tối cho em.
  • Nàng lột vỏ khoai lang đưa qua, mùi thơm cùng nhiệt khí vừa ra, Trương Chân Nguyên mới chậm rãi buông cánh tay xuống, một phen đoạt lấy khoai lang trong tay nàng gặm.
  • jiangruan
    jiangruan
    Ăn từ từ thôi, tôi còn mang canh tới.
  • Giang Triết đặt muỗng nhỏ vào trong bát, thiếu niên nhận lấy, giống như là chưa từng uống qua canh, bốc hơi nóng liền trực tiếp uống một ngụm lớn, một giây sau bị bỏng rụt lại, bát trong tay thiếu chút nữa ném đi.
  • Hắn rõ ràng là bị nóng, mày nhíu chặt, thần sắc có chút thống khổ. Bất quá sau khi bị bỏng hắn liền học thông minh, biết tác dụng của thìa.
  • Giang Triết kiên nhẫn dạy hắn, trước khi uống thổi một cái.
  • Trương Chân Nguyên ăn sạch từng miếng khoai lang từng miếng canh.
  • Lưỡi hắn rất đau, cho dù hắn không nói Giang Triết cũng biết. Lập tức chạy ra ngoài bưng một nắm tuyết trở về, để cho hắn ngậm vào trong miệng.
  • Cảm giác đau đớn nóng bỏng lập tức giảm bớt rất nhiều.
  • Anh núp ở góc tường, im lặng nhìn cô, đại khái là không rõ vì sao cô bỗng nhiên trở nên tốt hơn.
  • Giang Triết lấy bánh mì ra đặt bên cạnh anh, dịu dàng nói:
  • jiangruan
    jiangruan
    Nơi này còn có một ít bánh mì, đói bụng thì nhớ ăn.
  • jiangruan
    jiangruan
    Anh còn tìm cho em một công việc, em có nguyện ý đến chuồng ngựa nhà anh giúp việc không? Có tiền lương, như vậy em có thể mua đồ mình thích ăn.
  • Trương Chân Nguyên cuộn tròn, hai tay ôm đầu gối nhìn cô, không nói lời nào.
  • Giang Triết chú ý tới khóe miệng anh có một chút bã khoai lang, cô thử đưa tay, vừa nói đừng sợ, vừa dùng ngón tay lau đi thứ bẩn thỉu ở khóe miệng anh.
  • Ánh mắt Trương Chân Nguyên nhìn cô tựa hồ có chút sững sờ, nhưng vẫn rất đề phòng.
  • Toàn thân hắn bị đông cứng ngắc, vừa rồi uống một chén canh nóng hòa hoãn rất nhiều, nhưng vẫn lạnh đến phát run.
  • Giang Triết tháo khăn quàng cổ xuống đeo lên cổ anh, đầu óc của mình cũng đặt trên đầu anh.
  • jiangruan
    jiangruan
    "Hãy gật đầu nếu bạn muốn."
  • *
  • -
  • doudou
    doudou
    Hu hu hu, mềm lòng......
  • Ở đây đánh bài!
14
Lời bài hát: Swan's Carol 7