TNT: Pháo đài thế kỷ trước / Lời bài hát: Swan's Carol 35
TNT: Pháo đài thế kỷ trước
  • Hoa nở thêm -
  • Những chuyện này đối với cư dân bản địa Tả Hàng mà nói rất ma huyễn, Giang Triết cũng cho hắn thời gian tiêu hóa, lúc rời đi lập tức cho người đi thông báo cho phụ thân hắn.
  • Hy vọng lần sau gặp lại, tính tình của hắn có thể thu liễm một chút.
  • Từ sau khi trở về, cô còn chưa báo bình an với người nhà. Hai công nhân đi cùng họ đã kể cho Beasley và Daimy nghe về tai nạn xảy ra trên đường đi qua lại, hai vợ chồng rất lo lắng.
  • Bọn họ nói chuyện cũng không lảng tránh bất luận kẻ nào, Trương Chân Nguyên đang gánh phân ngựa, bỗng nhiên nghe thấy Giang Triết gặp nạn, tâm tư cũng có chút phiêu bạt, không chú ý tới băng trơn dưới lòng bàn chân, một cước ngã xuống. Đồ đạc trong thùng sắt rơi đầy đất.
  • Hắn giật mình hoàn hồn, lập tức quét dọn sạch sẽ.
  • Presley nghe thấy động tĩnh bên kia, cũng chỉ nhìn thoáng qua, không trách cứ gì.
  • Hắn càng lo lắng cho con gái.
  • Giang Vĩ tới rất nhanh, hai vợ chồng hai mắt sáng ngời, một trái một phải hỏi, sợ cô bị thương một chút, mặc dù biết được cô chỉ bị trật cũng đau lòng hơn nửa ngày.
  • Trương Chân Nguyên từ xa nhìn thấy Giang Triết không có việc gì, cũng thở phào nhẹ nhõm, bước chân muốn đi qua vừa mới bước ra một bước liền thu hồi lại, tiếp tục làm việc của mình.
  • Giang Tô đã sớm chú ý tới hắn, trấn an Presley và Đại Mỹ, nàng đi theo phía sau Trương Chân Nguyên.
  • Phân ngựa đều phải chọn vào xe rác chuyên dụng, sau đó kéo ra thôn trang xử lý, chung quanh tràn ngập hơi thở khó ngửi.
  • Trương Chân Nguyên ngược lại đã sớm quen với mùi vị này, mặt không đổi sắc đổ phân ngựa vào, vừa quay đầu đã thấy Giang Triết đứng cách đó không xa cười nhìn hắn.
  • Thiếu niên luống cuống trong chốc lát, ngón tay lại theo bản năng nắm lấy góc áo.
  • Đáng tiếc hắn sẽ không mở miệng, ngay cả một câu ân cần thăm hỏi cũng nói không nên lời.
  • Giang Triết mới vừa đến gần anh, đã bị đẩy ra xa, cô đang kinh ngạc nhìn thấy thiếu niên đỏ lỗ tai trước mặt chỉ chỉ xe rác, sau đó chỉ chỉ mũi khoát tay áo.
  • Nó có nghĩa là hôi, không đến gần.
  • Giang Triết không thèm để ý chút nào, đi tới giữ chặt tay anh, đầu tiên là lau bụi trên đó. Sau khi trở lại căn phòng nhỏ của anh, cô mới móc ra cục đường trong túi mình, ước chừng có một bó lớn.
  • Bàn tay Trương Chân Nguyên rộng lớn, cũng gần như muốn nâng không nổi.
  • jiangruan
    jiangruan
    Đều là cho ngươi, thưởng cho công tác nghiêm túc.
  • Giang Triết nói xong, mặt Trương Chân Nguyên lại đỏ, anh sốt ruột khoa tay múa chân cái gì đó, đáng tiếc lần này cô xem không hiểu lắm.
  • Thừa dịp Trương Chân Nguyên đi rửa tay, cô len lén nhỏ giọng tiếc hận Chu Chí Hâm:
  • jiangruan
    jiangruan
    Anh ấy thật đáng yêu, đáng tiếc không biết nói.
  • Chu Chí Hâm vốn đang quan sát Trương Chân Nguyên, nghe vậy lúc này mới nhìn về phía Giang Triết, con ngươi hơi nông trống rỗng, nhìn kỹ có chút đáng sợ. Giang Triết vẫn luôn không dám đối diện với hắn, giờ phút này cũng cúi đầu, hoặc là đem ánh mắt đặt ở ngực hắn.
  • Thanh âm từ đỉnh đầu truyền đến, rõ ràng là thanh âm quen thuộc, giờ phút này lại có vẻ so với hôm qua còn xa lạ hơn.
  • zhuzhixin
    zhuzhixin
    Hắn có thể nói chuyện.
  • Giang Triết nhíu mày, không nghiên cứu kỹ biến hóa của hắn, lại kinh ngạc hỏi:
  • jiangruan
    jiangruan
    Có ý gì?
  • Chu Chí Hâm động thủ chỉ, từ trên người Trương Chân Nguyên hấp thu được năng lượng một lần nữa trở lại thân thể của hắn, sau khi cảm nhận được lực lượng lại trở nên mạnh mẽ, hắn mới thản nhiên mở miệng:
  • zhuzhixin
    zhuzhixin
    "Không ai dạy hắn nói."
  • Sắc mặt Giang Triết vẫn như thường, ánh mắt nhìn kỹ lại có chút run rẩy.
  • Trong lòng bỗng nhiên có chút chua xót, Trương Chân Nguyên bị vứt bỏ mặc cho tự sinh tự diệt, hắn cái gì cũng không hiểu, cái gì cũng không biết.
  • Không ai dạy nó cả.
  • -
  • *
  • doudou
    doudou
    Đều phải chiếm lầu nha!
14
Lời bài hát: Swan's Carol 35