TNT: Pháo đài thế kỷ trước / Hoa hồng Carolina. 29.
TNT: Pháo đài thế kỷ trước
  • - Thành viên cộng thêm -
  • Lời nói của Lưu Diệu Văn có thể nói là lạnh lùng.
  • liuyaowen
    liuyaowen
    Liên quan gì đến tôi, tôi chỉ cần lấy tiền là đủ rồi.
  • Giang Triết "Chậc" một tiếng, Lưu Diệu Văn thật đúng là hoàn toàn xấu xa.
  • Ngày hắn đưa hồng ngọc cho phòng đấu giá, hẳn là đã nghĩ tới sẽ gây ra náo loạn, nhưng hắn vẫn làm như vậy.
  • Đấu giá hội kết thúc, không có cướp được bất luận cái gì thương phẩm người uể oải rời đi, cướp được bảo bối cảm thấy mỹ mãn, còn có một bộ phận không có cướp được hồng bảo thạch, còn lại là âm thầm nhìn chằm chằm kia đôi hưng phấn rời đi hai cha con.
  • Giang Triết đứng ở trên lầu, thu hết thảy vào đáy mắt.
  • Vì vật ngoài thân, thật sự đáng giá như vậy sao?
  • Rất nhanh râu quai nón đi vào, hắn xách cái túi hành lý, bên trong chứa một túi vàng, tiền hai cha con kia mang đến, toàn bộ mua hồng ngọc.
  • Hiện tại, số tiền này đều là của Lưu Diệu Văn.
  • Giang Triết nhìn phòng đấu giá trống rỗng, đột nhiên hỏi râu mép:
  • jiangruan
    jiangruan
    "Ở đây có bán gì không?"
  • wannenglongtao
    wannenglongtao
    Chỉ cần là trân quý, chúng ta đều sẽ bán đấu giá.
  • jiangruan
    jiangruan
    "Thế còn vật sống?"
  • wannenglongtao
    wannenglongtao
    Sinh vật sống...... Có vài người có tiền có một ít sở thích đặc thù, cho nên cũng ở trong phạm vi chúng ta đấu giá.
  • Giang Triết gật đầu, giống như là bởi vì tò mò thuận miệng hỏi.
  • Lưu Diệu Văn đeo ba lô, hai người xuống lầu lại đi ra cửa sau.
  • Không trung đột nhiên vang lên một tiếng kêu thảm thiết.
  • Giang Triết lập tức nhìn sang, một người đàn ông che mặt đâm chết cha mua hồng ngọc, con gái hoảng sợ thét chói tai. Nhưng nơi này tương đối hẻo lánh, không ai sẽ đến, cho nên hung thủ mới dám ở chỗ này hành động.
  • Đại khái bọn họ cũng không có ý nghĩ, nơi này còn có thể bỗng nhiên xuất hiện hai người.
  • Người đàn ông che mặt vốn muốn giết con gái, nhìn thấy Lưu Diệu Văn phía sau Giang Vĩ, cái túi lớn kia quá nổi bật.
  • Người đàn ông đánh con gái hôn mê bất tỉnh, giơ dao chạy về phía Giang Triết.
  • Giang Triết muốn chạy, vừa quay đầu lại phát hiện, đường lui cũng bị hai người chặn kín.
  • Cô nhỏ giọng hỏi Lưu Diệu Văn:
  • jiangruan
    jiangruan
    Đánh được sao?
  • Lưu Diệu Văn đưa túi cho Giang Triết, nắm chặt trường kiếm.
  • Ba người đồng thời xông tới, mục tiêu đều là túi xách của Giang Triết.
  • Cô cố gắng đứng sang một bên, túi xách trong ngực nặng trịch, ôm vô cùng vất vả. Con dao trong tay một người đàn ông bay về phía cô, rất nhanh bị trường kiếm mở ra. Lưu Diệu Văn đứng trước người cô, thân hình cao lớn.
  • Lúc trước không chú ý, hiện tại ngửa đầu nhìn hắn, thật đúng là có chút không quen.
  • Trên người Lưu Diệu Văn có một cỗ khí tức thô bạo, tựa như ngày đó ở rừng rậm chém giết dã lang, giết người cũng vừa hung vừa tàn nhẫn. Nhưng hắn vẫn bị thương một chút, một người đàn ông dùng dao rạch ngực hắn, mãi cho đến bụng, máu chảy đầm đìa.
  • Thiếu niên đau đớn kêu lên một tiếng, thân hình có chút lảo đảo, đã giết hai người, còn thừa một người cuối cùng.
  • Hắn cố nén đau đớn giơ kiếm công kích, một kiếm đâm thủng trái tim nam nhân. Chính mình cũng chống đỡ không được lảo đảo, chỉ có thể dùng kiếm chống đỡ thân thể.
  • Lưu Diệu Văn đem hồng bảo thạch trên người nam nhân lục lọi ra, ném cho nữ nhân trẻ tuổi, đối phương nhìn chằm chằm thi thể phụ thân bị dọa ngẩn người. Có thể cô không thể ngờ rằng, một món trang sức đã lấy mạng cha mình.
  • Nếu như cho nàng một cơ hội nữa, nàng nhất định muốn!
  • Nữ nhân dại ra cầm lấy bảo thạch, rốt cục thất thanh khóc rống.
  • Giang Triết nhìn một màn như vậy, lại nhìn thần sắc Lưu Diệu Văn, giữa hai lông mày hắn ngưng tụ thống khổ, chỉ là không biết có hối hận hay không.
  • *
  • -
  • doudou
    doudou
    Tiểu Hoàn Tử đáng thương, lại bị thương!
  • Canh hai, đều phải chiếm lầu nha!
14
Hoa hồng Carolina. 29.