TNT: Pháo đài thế kỷ trước / Hình phạt của mẹ kế · 59
TNT: Pháo đài thế kỷ trước
  • - Thành viên cộng thêm -
  • Giang Vĩ nửa nằm trên sô pha, người hầu trong nhà sau khi đi rất thanh tịnh, nấu cơm dọn dẹp nhà cửa còn có việc hầu hạ cô, Hạ Tuấn Lâm ôm đồm toàn bộ.
  • Mặc dù mỗi ngày làm nhiều chuyện như vậy, hắn dường như cũng không biết mệt mỏi.
  • Hạ Tuấn Lâm so với nàng nghĩ còn muốn điên hơn, mấy ngày nay hoàn toàn triển lộ ra bản tính, chỉ cần nàng dám nhắc tới Trương Cực hoặc Paul một câu, cho dù chỉ là thứ có liên quan, Hạ Tuấn Lâm sẽ hung hăng tra tấn nàng một ngày.
  • Ví dụ như sợi dây chuyền lúc trước Trương Cực đưa cho cô, bị Hạ Tuấn Lâm lật ra, dùng kéo cắt đứt từng chút một, hạt châu mài thành phấn, kim cương ném cho tên ăn mày ven đường.
  • Buổi tối quay đầu lại vặn vẹo ôm cô gặm, động đậy.
  • Giang Hồ giống như trong một đêm biến thành chim hoàng yến.
  • Tiếp tục như vậy không được. Nàng khép hờ hai mắt, thân thể bỗng nhiên bị người ôm vào trong ngực.
  • Hạ Tuấn Lâm buộc tóc dài lên, lộ ra lông mày anh khí, suy yếu mỹ cảm, nhiều hơn vài phần anh khí tuấn lang thiếu niên. Anh thậm chí còn không mặc váy, mặc áo sơ mi nam và quần dài.
  • Cánh môi của hắn rất đỏ, khóe miệng chứa một nụ cười, nhưng cười có chút quỷ dị, vừa nhìn đã biết là một tên điên từ đầu đến đuôi.
  • Anh không biết lại bị cái gì kích thích, điên điên khùng quấn lấy cô ở trên sô pha một lần, gần một ngày đi ra ngoài.
  • Khóe miệng Giang Triết không nghỉ ngơi tốt, đau đầu dữ dội, căn bản không có tinh lực để ý đến anh. Điều này thúc đẩy Hạ Tuấn Lâm càng tức giận.
  • Nàng nghiêng đầu, thiếu niên con mắt đỏ lợi hại, cảm giác như là muốn khóc, nhưng biểu tình lại là hung ác, ngón tay hung hăng động.
  • Giang Triết ngã vào lòng anh nửa chết nửa sống.
  • jiangruan
    jiangruan
    Dừng lại......
  • hejunlin
    hejunlin
    Tại sao phải dừng?
  • Giọng Hạ Tuấn Lâm trầm thấp khàn khàn, giọng nói âm trầm.
  • hejunlin
    hejunlin
    "Em biết không, chỉ có lúc này anh mới cảm thấy em thuộc về anh."
  • Giang Triết thật sự chịu không nổi, cảm giác linh hồn cùng thân thể chia lìa, tìm không thấy cảm giác sống.
  • Nàng run rẩy cầm cánh tay Hạ Tuấn Lâm, bên tóc mai mồ hôi ướt, đáy mắt ẩm ướt, đuôi mắt đỏ lên.
  • Cô cắn răng gian nan nhịn qua một phút bất thình lình, rốt cục nhịn không được khóc lên, nước mắt lưng tròng, lạch cạch rơi trên người Hạ Tuấn Lâm.
  • Hắn đột nhiên dừng lại, nhìn Giang Vĩ đang khóc không ra hơi.
  • Anh lau sạch nước mắt của cô, một giây sau lại có giọt nước mắt mới lăn xuống.
  • Hắn dừng một chút, mới thấp giọng mở miệng:
  • hejunlin
    hejunlin
    Bị ta chạm vào, cứ ủy khuất như vậy sao?
  • Giang Triết khóc lắc đầu:
  • jiangruan
    jiangruan
    Đau.
  • jiangruan
    jiangruan
    Tôi rất đau.
  • jiangruan
    jiangruan
    "Anh không dịu dàng chút nào!"
  • Giang Triết thậm chí còn khóc nấc cục, không còn chút hình tượng nào, dù sao bộ dạng mất mặt nhất của cô anh cũng đã từng thấy trên giường.
  • Trong lòng Hạ Tuấn Lâm đau đớn, ôm chặt cô vào trong ngực rất nhiều, bỗng nhiên dịu dàng thương tiếc hôn nhẹ gò má cô, nước mắt lăn vào trong miệng, rất mặn, là chua xót.
  • hejunlin
    hejunlin
    Giang Triết, anh vĩnh viễn sẽ không buông em ra.
  • hejunlin
    hejunlin
    Khóc cũng vô dụng.
  • hejunlin
    hejunlin
    Ngươi vĩnh viễn cũng không thể rời khỏi ta, chết cũng chỉ có thể ở bên cạnh ta.
  • Giang Triết tức giận cắn anh, ánh mắt Hạ Tuấn Lâm lại càng sâu thẳm. Sức cắn của cô không đau không ngứa.
  • Hạ Tuấn Lâm tuy rằng yêu cô đến phát điên, nhưng cũng thương tiếc, cho nên chơi hỏng người, mỗi lần đều nửa đêm thừa dịp cô ngủ bôi thuốc.
  • Giang Triết cố ý mềm nhũn thái độ, hắn có thể nhìn ra, nhưng là không đủ, nàng chỉ là bị hắn giày vò sợ.
  • Không phải tình yêu.
  • *
  • -
  • doudou
    doudou
    Tiểu Đậu đáng thương bị nhốt mấy ngày rồi.
  • doudou
    doudou
    Canh hai, đều phải chiếm lầu nha!
14
Hình phạt của mẹ kế · 59