-
Trên người Giang Vu tựa hồ có rất nhiều bí mật, hắn cũng không có hứng thú đi đoán ra, dù sao cũng là một kẻ đáng thương.
yanhaoxiangTỷ tỷ kia của ngươi, ta khuyên ngươi để cho nàng cách Tô Tân Hạo xa một chút.
Cô biết rõ còn cố hỏi.
yanhaoxiangNgươi chẳng lẽ không nhìn ra Tô Tân Hạo là người của ta?
Giang Triết sửng sốt, bình tĩnh lại.
Hắn lại cứ như vậy nói trắng ra.
jiangruanVậy anh không nhìn ra cô ấy thích Tô Tân Hạo sao?
Nghiêm Hạo Tường lạnh nhạt mở miệng:
yanhaoxiangDừng tổn thất kịp thời.
Hắn cũng không phải đột nhiên đề cập thiện tâm, chỉ là cho một lần cơ hội. Khuôn mặt Tô Tân Hạo có lợi có hại, nếu Tống QuVu một lòng vùi đầu vào, cuối cùng chỉ còn lại xương cốt.
Hoàng hậu đối với hắn như hổ rình mồi.
Giang Triết cảm thấy hơi lạnh, Nghiêm Hạo Tường dễ dàng để lộ ra như vậy, có thể là cô đã không còn giá trị, có lẽ mấy ngày nay anh vẫn luôn gặp dịp thì chơi, bây giờ chán rồi, có thể dựa theo suy nghĩ của anh mà làm việc.
May mắn nàng thu dọn đồ đạc nhanh!
Manh mối vừa không đúng nàng liền lập tức chạy trốn!
Giang Triết cúi đầu, thoạt nhìn tâm tình không cao. Đầu cô tròn trịa, bả vai thả hai bím tóc đuôi ngựa.
Nghiêm Hạo Tường tâm niệm khẽ động, ma xui quỷ khiến xoa xoa đỉnh đầu cô.
Giang Triết nhướng mũi, nếu đã muốn xé rách da mặt, vậy cô liền hỏi một vấn đề cuối cùng!
Không hỏi, nghẹn khó chịu!
Cô ngẩng đầu lên, Nghiêm Hạo Tường dừng một chút, làm như không có việc gì thu tay về.
jiangruanCó thể hỏi anh một câu không?
Nghiêm Hạo Tường nhướng mày, chờ đợi câu sau của cô.
jiangruan"Ngươi là nam nhân, vì sao thanh âm nhỏ như vậy?"
jiangruan"Sẽ không có cái gì trời sinh chứng bệnh..."
Nghiêm Hạo Tường sâu kín nhìn cô chằm chằm, bỗng nhiên nói:
yanhaoxiangAnh muốn nghe giọng nam của tôi?
jiangruanÁch...... Cũng coi như vậy.
yanhaoxiangVẫn chưa được.
Chưa được sao? Câu trả lời là gì?
Trái tim của một người đàn ông, đoán không ra a.
Tống Vi Vu không bao lâu đã đi ra, sắc mặt khó coi lắm, có thể là Tô Tân Hạo nói gì đó làm cô bị thương, trên đường về rừng rậm tâm tình cả người đều sa sút.
Giang Triết cũng không an ủi cô, chỉ hỏi một câu:
jiangruanNgươi thật sự rất thích hắn?
Tống Ngao Vu ánh mắt kinh ngạc.
songwanwuRõ ràng như vậy sao?
jiangruanKhông rõ ràng, chỉ là tôi hiểu anh hơn thôi.
Giang Triết chớp chớp mắt.
Tống Vu cười cười, rất nhanh bình thản đi xuống.
songwanwuThích thì quan tâm làm gì...
Biểu tình trên mặt nàng bỗng nhiên cổ quái, ánh mắt khó nén bi thương.
songwanwu"Anh ta nói... anh ta không có ấu dâm."
Mũi chân Giang Vĩ dừng lại, thiếu chút nữa ngã xuống.
Cô cười ha hả:
jiangruanKỳ thật...... Đàn ông tốt vẫn còn rất nhiều.
Tống Vi Vu rũ mí mắt xuống, cả người đều cô đơn, giống như một con nai con lạc đường, không hề vui mừng.
songwanwu"Mặc kệ thích ai, Tô Tân Hạo nói đều đúng, ta bị nguyền rủa, không cách nào cùng người bình thường giống nhau, liền ngay cả thích một người đều là xa xỉ."
zhuzhixinTê...... Không nghĩ tới Tô Tân Hạo ác như vậy, trực tiếp đem người chèn ép uể oải không phấn chấn!
Đáy lòng Giang Triết hiện lên cảm giác mát mẻ, trên mặt vẫn mang theo ý cười đơn thuần, vỗ vỗ bả vai cô.
jiangruanGiữ vững tinh thần, chúng ta còn có chuyện rất trọng yếu phải làm!
*
-
doudouSuất suất không thua thiệt là bóng dáng, hiện học hiện bán!
doudouTình địch của Tiểu Lục cũng rất cường đại!