Nghe nội dung những khu quỷ sư này nói chuyện với nhau, Hứa Lương rất nghiêm túc suy tư một chút, sau đó nhỏ giọng nói với Hạ Tuấn Lâm.
xuliangNếu ta không cẩn thận đem quỷ của người khác thu lại,
xuliangVậy phải làm sao bây giờ?
Nghe Hứa Lương nghi vấn, Hạ Tuấn Lâm trả lời rất đúng lý hợp tình.
hejunlinĐều thuộc về ngươi, vậy ngươi liền nhận lấy.
hejunlinCùng lắm thì chúng ta chạy thôi.
Hứa Lương và Hạ Tuấn Lâm đều ăn ý lộ ra nụ cười xấu xa, hai người không hẹn mà cùng đưa ra quyết định giống nhau.
Thật đúng là cộng sự "thất đức".
Có một câu Hứa Lương rất thích, đó chính là từ khi không có đạo đức, nàng mỗi ngày đều rất vui vẻ.
hejunlinĐược, chúng ta sẽ đoạt giải quán quân.
hejunlinĐa tạ các vị giáo sư đã cổ vũ.
Hạ Tuấn Lâm cũng cho bọn họ đủ mặt mũi, sau khi đưa mắt nhìn các giáo sư rời đi, Hạ Tuấn Lâm cùng Hứa Lương không coi ai ra gì rời khỏi nơi này.
Tuy nói vừa rồi lắp chén rất là thành công, nhưng bọn họ vẫn phải chịu trách nhiệm về lời nói và việc làm của bọn họ.
Đến lúc đó nếu không đoạt được quán quân, vậy bọn họ sẽ mất mặt người lớn.
Học viện đối với khu quỷ sư đãi ngộ rất tốt, mỗi vị khu quỷ sư đều có nhà trọ rất lớn.
Hứa Lương khoanh chân ngồi trong đình viện, Hạ Tuấn Lâm thì ở bên cạnh luyện tập chú pháp.
Hứa Lương lẳng lặng nhắm hai mắt lại, nàng tựa hồ không cần dùng chú thuật đặc biệt gì để tăng cường thực lực của mình, từ sau khi dung hợp với bộ phận hồn phách đã mất, thực lực của Hứa Lương đã tăng lên gấp bội.
Nàng chỉ cần lẳng lặng ngồi, phun ra nuốt vào khí tức, hấp thu linh khí trong không khí, là có thể tăng lên thực lực của mình.
Ngoại trừ Hạ Tuấn Lâm phải đi học, thời gian còn lại bọn họ đều ở trong nhà trọ.
Vừa mới bắt đầu còn không có quá lớn vấn đề, nhưng khi thời gian lâu, Hứa Lương liền cảm thấy nhàm chán.
Nàng nằm ở trên ghế nằm Hạ Tuấn Lâm chuẩn bị cho nàng, há miệng ăn nho tiểu hồ ly đưa đến bên miệng, thở dài một tiếng lại một tiếng.
Nhưng Hạ Tuấn Lâm không có phản ứng quá lớn, mà yên lặng đọc sách.
Mặc dù Hứa Lương thay đổi mấy chục tư thế, cố gắng hấp dẫn sự chú ý của Hạ Tuấn Lâm, dường như đều không thành công.
Hứa Lương tức giận đi tới trước mặt Hạ Tuấn Lâm, không đợi Hạ Tuấn Lâm ngẩng đầu, Hứa Lương đã chui vào trong lòng Hạ Tuấn Lâm.
Cảm nhận được thân thể căng thẳng trong nháy mắt của Hạ Tuấn Lâm, Hứa Lương cười tựa đầu vào ngực Hạ Tuấn Lâm, ngọc thủ vuốt ve hai má Hạ Tuấn Lâm.
xuliangCó diệu nhân khuynh quốc khuynh thành như ta, ngươi làm như không thấy.
xuliangThật là làm cho người ta khổ sở~
hejunlinLà cảm thấy nhàm chán sao?
Hạ Tuấn Lâm buông bút trong tay xuống, cúi đầu nhìn Hứa Lương, nhìn như đang trêu ghẹo, kì thực trong mắt chỉ có cưng chiều.
xuliangNgươi mới phát hiện sao?
Hứa Lương bĩu môi, tìm một tư thế thoải mái trong lòng Hạ Tuấn Lâm, tiếp tục nằm.
xuliang"Quyển sách này có mê muội như vậy sao?"
hejunlinCổ hữu ngôn, trong sách tự có nhan như ngọc~
hejunlinHa ha ha ha, nói đùa thôi.
hejunlinMuốn tôi dẫn cậu ra ngoài chơi một chút không?
xuliangKhông cần, mệt rồi.
Hứa Lương ngáp một cái, giống như một con mèo, dùng đầu lại vỗ vỗ lồng ngực Tuấn Lâm, nghe tiếng tim anh đập, cô quyết định muốn ngủ một lát.
Hạ Tuấn Lâm cũng không đọc sách nữa, mà ôn nhu ôm cô, dùng cằm nhẹ nhàng dán lên trán Hứa Lương.
Tiểu ngu ngốc, thật sự cho rằng hắn vừa rồi một mực chăm chú đọc sách sao?
Nếu cô cẩn thận quan sát, có thể thấy bên tai Hạ Tuấn Lâm đã đỏ.
Có gì quan trọng hơn em đâu, em yêu.
yingtongCác bà xã quẹt thẻ chiếm lầu báo số chỗ!