Tống Á Hiên không nghỉ ngơi tốt đã tới nhà Mã Gia Kỳ, Mã Gia Kỳ đang ngủ anh cũng không quấy rầy ngồi trong phòng khách xem phim. Kết quả nhìn thấy một nửa mình mơ mơ màng màng ngủ thiếp đi, sau khi tỉnh lại phát hiện anh đang nằm trên giường Mã Gia Kỳ, Mã Gia Kỳ vẫn nằm bên cạnh không dậy nổi.
Tống Á Hiên cẩn thận từng li từng tí di chuyển thân thể còn chưa khôi phục tốt lắm xuống giường, bị Mã Gia Kỳ kéo cổ tay không cho nhúc nhích. Vết đỏ bị bắt còn chưa rút xuống hiện tại lại bị dùng sức cầm, suýt nữa đem nước mắt Tống Á Hiên bức ra.
majiaqi_Còn chưa nghỉ ngơi tốt đã ngủ nhiều rồi.
Mã Gia Kỳ ôm Tống Á Hiên để cậu nằm xuống bên cạnh mình, miếng thịt sau gáy tản mát ra từng tia từng tia mùi vị tin tức quá ngọt, mùi vị Tống Á Hiên quá ngọt, trách không được mấy ngày hôm trước cùng mình Z xong lại bị Alpha khác theo dõi.
songyaxuan_Ngươi còn nói ngươi không tức giận?
Tâm tình hắn có biến hóa gì Tống Á Hiên lập tức liền nhận ra, vẫn là bởi vì mình đi ra ngoài tức giận, lần sau nhất định giấu kỹ lại tới tìm hắn. Mã Gia Kỳ không nỡ véo vào chỗ Tống Á Hiên bị thương mà nhụt chí
majiaqi_Ta phải nói mấy lần ngươi mới tin.
songyaxuan_Tin tin tin ta tin!
////
Trương Chân Nguyên đi rồi Đinh Trình Hâm lại trở về trong sân tiếp tục vẽ xong bức tranh kia, đỉnh cánh hoa bôi thuốc màu đen đỏ, mảnh đất dưới bộ hài cốt kia bị thuốc màu bổ sung biến thành vũng nước, trên mặt nước còn có tro tàn cháy hết và cánh hoa rơi xuống.
Nước và lửa, là nguyên tố không thể thiếu trong tác phẩm của anh, tương sinh tương khắc tranh của anh vĩnh viễn là mâu thuẫn và hy vọng cộng sinh. Chọn những bông hoa rải rác trên mặt đất, dính sơn đã pha chế, in hình trên vải, thêm bóng với bút đánh dấu, ngọn lửa nhảy lên giấy
Nếu ngọn lửa có hình hoa hồng, bạn muốn đâm vào gai hay than vãn trong lửa
Sau khi hoàn thành tác phẩm này, Đinh Trình Hâm cũng không thỏa mãn lắm, ngược lại còn trống rỗng, suy nghĩ của anh ta rất đột ngột nhưng cũng rất liền mạch, trên đường không dừng lại quá lâu liền hoàn thành. Anh ta phơi vải trên giá vẽ và nằm xuống đất.
Cỏ rậm rạp đâm vào da hắn, bươm bướm còn đang nhẹ nhàng bay tới, mèo con ngủ gật một lúc lại chạy ra, nhìn chủ nhân nằm trên mặt đất thong dong đi tới nhìn hắn. Miếng thịt vỗ vỗ mặt hắn meo meo kêu vài tiếng tỏ vẻ nghi hoặc, thẳng đến khi Đinh Trình Hâm đưa tay vỗ vỗ lưng nó mới rời đi.
liuyaowen_Nằm ở đây làm gì?
////
Trần Tứ Húc tự mình trở về nhà, mẹ cậu kéo cậu qua một bên hỏi cậu vì sao Nghiêm Hạo Tường không trở về, cô cũng không nắm chắc con trai mình có thể gọi Nghiêm Hạo Tường trở về, nhưng tốt xấu gì cũng thử một chút đi.
chensixu_Ngươi cũng không phải lần đầu tiên biết.
chensixu_Hắn chính là cái tính tình kia!
chensixu_Mới vừa cãi nhau với ba, trở về càng không có khả năng.
Này......
Trần Tứ Húc nhận lấy thuốc Đông y trong tay dì, bảo mẹ mình đừng nói chuyện này nữa, kéo theo những chuyện khác cùng cô đi tới trước mặt Nghiêm phụ, ngồi xổm xuống đút thuốc cho ông.
Tiểu tử thối kia không chịu trở về?
chensixu_Hạo Tường nói hắn còn có công việc, sẽ không trở lại ăn cơm.
"Hắn kia tính là cái gì công tác, Tiểu Húc ngươi làm hắn tư tưởng công tác, để hắn cùng ngươi trở về công ty làm chút chuyện đứng đắn."
Nghiêm Hạo Tường rất bướng bỉnh, nhận thức đúng sự tình liền nhất định phải đi đến bóng tối, hắn không cảm thấy sai thì vĩnh viễn sẽ không quay đầu lại. Trong miệng Nghiêm phụ còn nói liên miên cằn nhằn Nghiêm Hạo Tường này sai kia sai, nói hắn không chịu thua kém bằng Trần Tứ Húc
yanhaoxiang_Vậy hắn theo họ Nghiêm của ngươi là được rồi.
Vừa trở về đã nghe thấy nói xấu mình, vốn không muốn Trần Tứ Húc bị kẹp ở giữa khó xử trở về ăn bữa cơm rồi đi, hiện tại xem ra còn không bằng không trở về vô duyên vô cớ làm cho mình ngột ngạt. Bỏ lại một câu liền trở về phòng mình, Trần Tứ Húc đưa nửa chén thuốc còn lại cho mẹ cậu, còn mình thì đi tìm Nghiêm Hạo Tường.
Cửa phòng đóng chặt từ bên trong bị khóa trái, gõ mấy lần người bên trong cũng không chịu mở, hắn cũng không có nhiều kiên nhẫn gõ thêm một cái thanh âm mang theo tức giận. Nghiêm Hạo Tường cũng không giận dỗi hắn, nhưng nghĩ hắn có thể giúp Nghiêm phụ nói chuyện cũng không muốn mở cửa cho hắn.
yanhaoxiang_Muốn nói cái gì?
chensixu_Lời tức giận của ba!
yanhaoxiang_Lần nào cũng là tức giận!
yanhaoxiang_Năm nay tôi đã 23 tuổi rồi, không tin nữa.
Lời dỗ trẻ con ai mà không biết nói, mỗi lần cậu đều là những lời này cũng không biết đổi lại, sau khi Trần Tứ Húc vào phòng đóng cửa lại. Nào có người 23 tuổi còn tức giận nhàm chán liền chụp tay, đem tay của hắn bao ở lòng bàn tay mình
chensixu_Nếu không trên chứng minh thư nói cậu là A.
chensixu_"Ta thật sự nghĩ ngươi là O."
yanhaoxiang_Cũng chỉ có ngươi cảm thấy như vậy.
////
Hạ Tuấn Lâm không nghĩ tới mình đi mua ly cà phê cũng có thể gặp được bạn trai cũ, hơn nữa còn xếp hàng phía sau mình, nghe được thanh âm quen thuộc này thân thể lập tức cứng đờ. Trong lòng khẩn cầu hắn không nhận ra mình, không nghĩ tới còn xảy ra biến số.
songyaxuan_"Anh ơi, em không muốn uống nước Mỹ đâu."
TBC.