TNT: Giải cứu / Chương 1: Nơi Quỷ Ám
TNT: Giải cứu
  • Trình Lãng từ tầng hầm ngầm đi ra, sau đó đi lên phòng làm việc của Nghiêm Hạo Tường ở lầu ba. Phòng làm việc truyền đến tiếng nhạc lượn lờ, anh gõ cửa hai cái, bên trong không có âm thanh liền đẩy cửa đi vào. Nghiêm Hạo Tường trong tay kẹp một điếu thuốc, vểnh hai chân gác lên bàn, rất nhàn nhã hưởng thụ âm nhạc
  • Tường ca, người đã bắt về rồi!
  • yanhaoxiang
    yanhaoxiang
    Mấy tháng rồi mới bắt lại được."
  • Nghiêm Hạo Tường phủi tàn thuốc, theo anh xuống tầng hầm ngầm, quy mô tầng hầm ngầm không lớn, bên ngoài có người trông coi, tổng cộng có sáu phòng giam, Trình Lãng mang theo Nghiêm Hạo Tường đi vào gian trong cùng. điếu thuốc trong tay Nghiêm Hạo Tường sắp cháy hết, ném tàn thuốc ở cửa, dùng mũi giày nghiền nát
  • Hay là bị ngươi tìm được?
  • Người kia trong quá trình bị bắt chân bị thương, bị Trình Lãng nhốt ở nơi âm u ẩm ướt này, mới một hồi chân hắn đã có chút chịu không nổi. Anh nhìn lướt qua Trình Lãng bên cạnh Nghiêm Hạo Tường, hừ lạnh một tiếng
  • Nếu không là ta, ngươi có thể đến vị trí hiện tại sao?
  • Trình Lãng không phủ nhận, đúng là bởi vì chính hắn mới có thể đi đến vị trí hiện tại, bất quá đây không phải lý do hắn trốn. Nghiêm Hạo Tường tựa lưng vào ghế, đang suy nghĩ nên giải quyết người này như thế nào
  • Đột nhiên nghĩ tới cái gì chơi vui, vừa lúc buổi sáng vừa mới chiêu một nhóm người mới tiến vào, vẫy vẫy tay để cho Trình Lãng đi lên dẫn người xuống.
  • yanhaoxiang
    yanhaoxiang
    "Đưa đứa bé xinh đẹp kia xuống."
  • Vâng!
  • Nghiêm Hạo Tường đứng lên, thong thả bước đi bên cạnh người đàn ông đang quỳ kia, nhìn cái chân bị thương của anh ta, không chút lưu tình đá vào vết thương của anh ta, nhìn thấy anh ta đau khổ cuộn tròn cùng một chỗ làm như rất vui vẻ.
  • yanhaoxiang
    yanhaoxiang
    Đau không?
  • Ngươi nói nhảm rất nhiều!
  • Nghiêm Hạo Tường ngồi xổm bên cạnh hắn, dùng góc áo lau vết máu trên mặt giày của mình. Nam nhân quỳ rạp trên mặt đất, oán hận nhìn Nghiêm Hạo Tường, không nghĩ tới hắn nói nhảm nhiều như vậy. Nghiêm Hạo Tường nghe thấy hắn nói cũng không giận, đi tới trước mặt hắn ngồi xổm xuống, cầm lấy tóc hắn để cho hắn nhìn mình
  • yanhaoxiang
    yanhaoxiang
    Nói xem vì sao chạy đi!
  • //
  • Trình Lãng lên lầu hai mở một gian phòng, đây là một nơi Nghiêm Hạo Tường cố ý sắp xếp, bên trong có một đứa bé rụt rè nhìn hắn đi vào, rất gò bó khép sách trên đùi lại. Không biết có phải vì khuôn mặt người này mà giọng nói của hắn không còn lạnh như băng nữa không?
  • Tường ca tìm ngươi, theo ta tới đây!
  • hejunlin
    hejunlin
    Được rồi.
  • Hạ Tuấn Lâm đem sách đặt ở trên mặt bàn đi theo Trình Lãng, hắn mạc danh kỳ diệu tiến vào cái gọi là tổ chức này, hắn không biết nơi này làm gì, cũng không biết Tường ca trong miệng hắn là ai, sau khi tới ngoại trừ sân bên ngoài cùng hiện tại gian phòng này sẽ không đi nơi nào.
  • Lát nữa vào trong đừng nhìn lung tung!
  • Tầng hầm ngầm không phải là nơi tốt đẹp gì, loại tiểu hài tử da mịn thịt non lại ngây thơ này nhất định sẽ bị dọa, Hạ Tuấn Lâm nhu thuận gật đầu, lúc bước vào tầng hầm ngầm hắn rùng mình một cái, phòng giam thứ nhất nhốt một người cả người đầy máu, tay chân bị khóa treo trên một cái giá sắt, Hạ Tuấn Lâm nhìn thoáng qua nhanh chóng cúi đầu đi theo Trình Lãng, đây là nơi quỷ quái gì a
  • Tường ca, người mang đến rồi!
  • Nghiêm Hạo Tường quay đầu lại nhìn thoáng qua bọn họ, Hạ Tuấn Lâm hình như còn chưa tỉnh lại vừa rồi thấy được một màn kia, cũng cúi đầu không dám nhìn bọn họ. Nghiêm Hạo Tường đi tới nâng cằm Hạ Tuấn Lâm lên, không hổ là người hắn vừa nhìn trúng.
  • yanhaoxiang
    yanhaoxiang
    Bị dọa?
  • hejunlin
    hejunlin
    Không...... không có!
  • yanhaoxiang
    yanhaoxiang
    Không có là tốt rồi, lại đây dẫn em đi chơi vui vẻ.
  • Nghiêm Hạo Tường ôm eo Hạ Tuấn Lâm ngồi trước mặt người đàn ông kia, Trình Lãng đứng ở một bên. Giữa hai người không có cảm giác khoảng cách, Hạ Tuấn Lâm cứng đờ ngồi trên đùi Nghiêm Hạo Tường
  • yanhaoxiang
    yanhaoxiang
    Đừng khẩn trương!
  • Trình Lãng đưa súng của Nghiêm Hạo Tường qua, khuỷu tay Nghiêm Hạo Tường chống lên tay vịn, bảo Trình Lãng đưa súng cho Hạ Tuấn Lâm, bởi vì bên trong không có đạn cũng không sợ Hạ Tuấn Lâm cướp cò gì đó.
  • Hạ Tuấn Lâm cầm súng ở đâu, sau khi nhận lấy từ trong tay Trình Lãng ngón tay cũng không biết để ở đâu, Nghiêm Hạo Tường cũng xấu xa không nói cho hắn biết chân tướng, nhìn bộ dáng luống cuống tay chân của hắn. Hạ Tuấn Lâm bất lực nhìn thoáng qua Nghiêm Hạo Tường, bộ dạng này lấy lòng Nghiêm Hạo Tường rất nhiều
  • yanhaoxiang
    yanhaoxiang
    "Đừng lo, không có đạn."
  • TBC.
14
Chương 1: Nơi Quỷ Ám