TNT: Giải cứu / Chương 169: Đừng hối hận
TNT: Giải cứu
  • Đào Đào cũng cảm thấy gần đây Ngao Tử Dật đặc biệt kỳ quái, đối với mình giống như ôn hòa rất nhiều, đến muộn cũng không nói gì. Chính cô không quyết định được chủ ý, xin chỉ thị của người trên một chút, chỉ là để cho chính cô chú ý nhiều một chút hơn nữa đừng có lên trên.
  • Cô thu hồi điện thoại di động hai ngày trước làm móng tay gắt gao chế trụ vỏ điện thoại di động, cảm giác dán móng tay đều phải lật lên mới dừng tay. Thật ra cô muốn hỏi những chứng cứ kia có phải anh cố ý thả ra hay không, có phải mình đã biến thành đứa con bị bỏ rơi rồi không?
  • aoziyi_
    aoziyi_
    Tra được đồ mới thì ra đây xem thử.
  • Ngao Tử Dật ôm hai tay tựa vào khung cửa rất lười biếng lại mang theo nghiền ngẫm, giống như là nam chính trong tiểu thuyết thanh xuân vườn trường. Nhưng Đào Đào cũng không có cảm giác tim đập thình thịch, nàng chỉ có vô tận sợ hãi cùng sợ hãi, lại có cái gì mới chỉ hướng nàng.
  • taotao_
    taotao_
    Tốt!
  • Cô không biết hiện tại biểu tình trên mặt mình có thể quá khó coi hay không, cố gắng chống đỡ cười có đủ mệt mỏi, đột nhiên Ngao Tử Dật ghé sát vào không nhúc nhích nhìn chằm chằm cô. Hô hấp nhẹ nhàng mềm mại nhào tới trên mặt nàng lông mi cũng không nhịn được run rẩy
  • aoziyi_
    aoziyi_
    Ngươi có chút bột thẻ!
  • taotao_
    taotao_
    “……”
  • taotao_
    taotao_
    ...... Ở đâu?
  • aoziyi_
    aoziyi_
    Pháp lệnh vân.
  • Cô thật sự rất muốn mắng thô tục, nhưng vẫn nhịn xuống thì không nên chờ mong sẽ có tình tiết phim thần tượng gì xuất hiện. Ngao Tử Dật đứng thẳng dậy vừa rồi gần gũi quan sát phát hiện mặt của nàng đúng là có chút cứng ngắc, lui về phía sau nửa bước cho nàng để cho xuất thân vị hảo đi ra ngoài
  • Trên tấm bảng trắng lớn trong phòng họp dán mấy tấm ảnh chụp và ghi chép sự kiện mới, nếu có người chú ý sẽ thấy đồng tử Đào Đào đột nhiên phóng đại, sau đó rất hoảng sợ, cuối cùng bình tĩnh lại. Ngao Tử Dật ngồi ở giữa để cho nhân viên hôm nay đi ra ngoài điều tra làm cái tóm tắt đơn giản
  • ////
  • Tống Á Hiên và Lưu Diệu Văn hai mặt nhìn nhau, xem ra không chỉ Tống Á Hiên cảm thấy không được tự nhiên, ngay cả đứa con ruột Lưu Diệu Văn cũng cảm thấy bọn họ như vậy giống như có bệnh. Cúi đầu cho Lưu Diệu toả sáng một tin nhắn hỏi ba mẹ cậu bắt đầu như vậy từ khi nào
  • Bưng bát lại tiếp nhận một đợt gắp thức ăn, túm góc áo Lưu Diệu Văn kéo xuống, thấy anh nghiêng đầu lại gần mới dám dùng tiếng tức giận nói chuyện với anh, hơn nữa còn đẩy bát về phía anh một chút
  • songyaxuan_
    songyaxuan_
    Ăn không vô!
  • Lưu Diệu Văn rất tự nhiên đem chén cơm trong tay mình đổi một chút, Tống Á Hiên nhìn một chút cơm đã đổi.
  • 。。。。。
  • Lượng cơm này của Lưu Diệu Văn, hắn vẫn ăn không hết hay là Lưu Diệu Hoán ở một bên chơi điện thoại di động nhìn ra sự xấu hổ của hắn.
  • Ăn không vô thì không ăn đi, đừng no quá!
  • songyaxuan_
    songyaxuan_
    Vậy con ăn no chú dì từ từ ăn.
  • liuyaowen_
    liuyaowen_
    Chờ một chút ăn cái này đi!
  • Trong nháy mắt Tống Á Hiên sắp rời khỏi bàn cơm bị Lưu Diệu Văn bắt được, hơn nữa còn gắp cho hắn một miếng hoa Tây Lam. Hắn phát hiện Tống Á Hiên ăn món chay tương đối ít, cuối cùng còn phải đút vào miệng hắn một chút, ở nhà hắn còn có thể chơi xấu, nhưng ở trước mặt ba mẹ hắn khẳng định hắn ngượng ngùng.
  • Cuộc sống của ba mẹ cậu vẫn rất có quy luật, sau khi ăn cơm trưa xong cũng không quản có người khác lên lầu ngủ trưa hay không, bất đồng chính là hai vợ chồng bởi vì mâu thuẫn, buổi trưa hôm nay tách ra ngủ. Ở công ty bận rộn mấy ngày, Tống Á Hiên cũng mệt mỏi nằm trên đùi Lưu Diệu Văn ngủ thiếp đi.
  • Ngươi đã quyết định phải làm như vậy.
  • liuyaowen_
    liuyaowen_
    Ừ.
  • Ngón tay chải tóc cho Tống Á Hiên, tuy rằng rất không muốn thừa nhận nhưng Lưu Diệu Hoán đúng là người hiểu hắn nhất, từ trong ánh mắt của hắn hắn có thể đọc được cái gì đó đơn giản giống như đang học tiểu học.
  • Trước khi làm việc này, ta chỉ có thể khuyên ngươi một câu không nên hối hận.
  • liuyaowen_
    liuyaowen_
    "Tôi sẽ không hối hận"
  • Trong từ điển của hắn còn không có hai chữ hối hận, luôn luôn hắn đều tin tưởng sự tại nhân vi là chuyện hắn làm thì vĩnh viễn sẽ không hối hận.
  • TBC.
14
Chương 169: Đừng hối hận