TNT: Chị Muốn Kéo Khắp Giới Giải Trí / Chương 102: Người nên hận
TNT: Chị Muốn Kéo Khắp Giới Giải Trí
  • majiaqi.
    majiaqi.
    Ủy khuất?
  • Giống như chất vấn, Mã Gia Kỳ đánh giá cô.
  • linaiyi.
    linaiyi.
    Đúng, chính là ủy khuất.
  • linaiyi.
    linaiyi.
    Ta cũng bị đối xử như vậy, ủy khuất một chút thì có gì sai?
  • Có thể tiểu cô nương trời sinh tính tình như thế đi, cho dù cảm nhận được một chút ủy khuất, nước mắt sẽ lạch cạch rơi xuống.
  • Lý Nại Y vừa lau nước mắt, vừa khóc nấc cục.
  • majiaqi.
    majiaqi.
    Ta đối với ngươi rất không tốt sao?
  • Giờ phút này, cơn tức giận trong lòng Mã Gia Kỳ đã hoàn toàn biến mất, hắn chỉ cảm thấy thú vị, còn cảm thấy Lý Nại Y có chút đáng yêu.
  • Cho nên muốn dùng ngữ khí trêu tức để trêu chọc nàng một chút.
  • linaiyi.
    linaiyi.
    Không tính là không tốt, nhưng loại tốt này chỉ đơn thuần là không có nhân tính.
  • linaiyi.
    linaiyi.
    Đổi lại là ai, chỉ cần có thể mang đến lợi ích cho ngươi, ngươi đều sẽ đối xử với nàng như vậy.
  • majiaqi.
    majiaqi.
    Ta là thương nhân, bản tính thương nhân chính là như thế.
  • linaiyi.
    linaiyi.
    Tôi biết.
  • Tiếng nức nở của Lý Nại Y dần dần dừng lại trong cuộc đối thoại, bắt đầu nghiêm túc nói tiếp.
  • Cô chậm rãi đi tới bên cạnh Mã Gia Kỳ, chỉ cảm thấy mình không đủ cao, lúc nhìn anh còn cần kiễng chân.
  • Rồi sau đó ngẩng đầu lên, dùng ánh mắt trong suốt lại chân thành tha thiết nhìn hắn.
  • linaiyi.
    linaiyi.
    "Nhưng ngươi nói muốn buông tha cho ta một khắc kia, trong lòng liền thật sự một chút gợn sóng cũng không có sao?"
  • majiaqi.
    majiaqi.
    Không có.
  • Mã Gia Kỳ không hề do dự, liền nói ra những lời này.
  • Trong mấy giây đối diện vừa rồi, có một nháy mắt như vậy, Lý Nại Y thiếu chút nữa cho rằng hắn sẽ nói trong lòng hắn có gợn sóng, cho dù là sẽ do dự một chút cũng tốt.
  • Có thể thật sự giống như hắn nói, thiên tính thương nhân vốn nên như thế.
  • majiaqi.
    majiaqi.
    Sau khi nhóm nữ giải tán, nếu cậu đổi công ty giải trí khác, gặp ông chủ khác, bọn họ cũng sẽ như vậy.
  • majiaqi.
    majiaqi.
    Chẳng qua có người nguyện ý biểu hiện ra ngoài, có người còn muốn lừa gạt ngươi mà thôi.
  • majiaqi.
    majiaqi.
    Ta không thể nói ta đối với ngươi tốt là chân tình chân thật, nhưng ta quả thật đối với ngươi xem như không tệ.
  • Những lời này giống như là mang theo một loại trời sinh cảm giác ưu việt, Lý Nại Y không thích nghe, càng cảm thấy không có ý nghĩa.
  • linaiyi.
    linaiyi.
    Tôi đi trước đây.
  • Mã Gia Kỳ hơi cúi đầu nhìn, sau khi thật sự nhìn ra tâm trạng của cô gái không cao, mới cam tâm tình nguyện thả cô đi.
  • Lúc Lý Nại Y đi tới cửa, còn không quên bổ sung một câu.
  • majiaqi.
    majiaqi.
    Người cậu nên hận là Đinh Trình Hâm mới đúng.
  • Cô hận ai, kỳ thật cũng không có khác biệt quá lớn.
  • Chuyện lần này, đối với Lý Nại Y mà nói, không phải vì để cho nàng phân rõ nên hận ai, không nên hận ai.
  • Quan trọng hơn là phải giữ khoảng cách với ai.
  • //
  • Sau khi ra khỏi cửa, lần đầu tiên nhìn, Lý Nại Y liền thấy được Đinh Trình Hâm đang ngồi xổm.
  • linaiyi.
    linaiyi.
    Ngươi còn chê ta không đủ thảm sao, còn muốn tới nghe lén.
  • linaiyi.
    linaiyi.
    Có phải vừa rồi em nói chuyện với Mã Gia Kỳ, anh đều phải ghi lại rồi đăng lên weibo không?
  • dingchengxin.
    dingchengxin.
    Sao anh lại nói em như vậy.
  • Đinh Trình Hâm cảm thấy khó hiểu, rõ ràng là anh tốt bụng ở bên ngoài chờ Lý Nại Y, sợ cô không vui, lại bị châm chọc như vậy.
  • Cái này gọi là hảo tâm trở thành gan lừa phổi sao.
  • linaiyi.
    linaiyi.
    "Tại sao ta không thể nói như vậy, ngươi không phải là người như vậy sao?"
  • dingchengxin.
    dingchengxin.
    Ngươi đánh rắm - - ta con mẹ nó làm sao có thể là người như vậy.
  • dingchengxin.
    dingchengxin.
    Ta đặc biệt sợ ngươi khổ sở chờ ngươi!!!
  • ————END————
  • wenjiuxiannv
    wenjiuxiannv
    Không được sống chết nghẹn không ra một ngàn chữ.
  • wenjiuxiannv
    wenjiuxiannv
    Ta muốn bá bá hai câu gom góp số chữ.
  • wenjiuxiannv
    wenjiuxiannv
    Được rồi, hết rồi.
14
Chương 102: Người nên hận