-
Thấy Nghiêm Hạo Tường đi quậy Đinh Trình Hâm bị trừng phạt, Tống Á Hiên mới thoáng thở phào nhẹ nhõm.
Cũng may cũng may, túi tiền được giữ lại.
Cảm giác giống như sống lại sau kiếp nạn khiến Tống Á Hiên không nhịn được nở nụ cười.
Lưu Diệu Văn ném bóng rổ đi ngang qua nhìn thấy hắn mạc danh kỳ diệu cười thành như vậy, trong ánh mắt kia còn có vài phần quan tâm.
Người này bệnh sẽ không phải là lại nặng đi?
Vốn thời gian luyện tập của bọn họ có một ngày, nhưng lúc ăn cơm trưa anh Hân nói, xét thấy ngày mai bọn họ bận rộn đến chân không chạm đất, công ty quyết định chiều nay cho bọn họ nghỉ nửa ngày.
Nghe được tin tức này, hồi lâu không có ngày nghỉ bảy cái thiếu niên hoan hô, một cái hai cái đều làm ra phản tổ hành vi.
dingchengxinĐi chơi thôi.
Buổi chiều nghỉ ngơi, vậy thì tương đương với bọn họ có một buổi chiều cùng một buổi tối thời gian tự do, cơ hội khó được cái này không được đi ra ngoài đùa giỡn một chút.
Bọn họ đã lâu không trở về Trùng Khánh, có rất nhiều nơi muốn đi chơi.
Cố gắng đừng đến nơi đông người. "Trần Hân nhắc nhở một câu như vậy.
liuyaowenAnh Hân không nghỉ ngơi cùng chúng ta sao?
"Chúng ta còn có công việc khác an bài, các ngươi phải chiếu cố tốt chính mình, có chuyện gì nghe tiểu Tô lão sư an bài." Trần Hân đem bọn họ "Sinh sát đại quyền" tất cả đều giao cho Tô Khanh.
Cho nên nói, cô còn muốn tiếp tục bồi chơi đúng không.
Than nhẹ một tiếng, có chút bất đắc dĩ, nhưng cũng phải tiếp nhận an bài.
yanhaoxiangKhông thể đi nơi đông người...... Vậy đi nơi nào mới tốt?
Bảy cái đầu hạt dưa tụ lại một chỗ thương lượng an bài buổi chiều.
Bọn họ dự định ngay cả ngủ trưa cũng không ngủ, tìm chỗ tốt ăn cơm trưa xong liền xuất phát.
suqingCó nên về quê hay không.
Tô Khanh ở một bên nghe nửa ngày thấy bọn họ do dự bất định, liền nói ra ý kiến của mình.
suqingLần trước không phải muốn đi không được sao?
Cô nói xong nhìn về phía Đinh Trình Hâm, còn hất cằm lên.
dingchengxinLần trước? Lần nào?
majiaqiA, lần đó là muốn thu âm vật liệu, sau đó nói là để cho chúng ta tổ đội đi chơi, Đinh ca khi đó nói muốn dẫn ta đi nông thôn chơi.
Đinh Trình Hâm còn chưa kịp phản ứng, Mã Gia Kỳ đã nhớ ra trước.
Lâu thật đấy.
Mơ hồ còn nhớ rõ, hành trình lần đó không thể tiếp tục là bởi vì cuộc sống riêng đau khổ dây dưa, Đinh Trình Hâm vì chuyện này rầu rĩ không vui nửa ngày.
suqingNếu muốn đi, ta tìm người an bài một chút.
Ở Trùng Khánh, chuyện cô có thể làm được cũng không ít.
liuyaowenĐến nhà anh Đinh Mai?
hejunlinTôi cảm thấy có thể.
yanhaoxiangChúng ta có thể nướng thịt!
zhangzhenyuanCó thể quá đột ngột hay không?
Đột nhiên một đám người đến thăm, Trương Chân Nguyên có chút lo lắng sẽ dọa đến người nhà Đinh ca.
suqingBọn họ hiện tại đã không ở nhà cũ nữa, nhưng mỗi tuần đều có người đi quét dọn, cho nên đi chơi một chút vẫn có thể, ngủ lại đại khái là không được.
Đinh Trình Hâm mới từ trong hồi ức tỉnh lại, liền thấy các em trai vẻ mặt hưng phấn nhìn mình, Tô Khanh cũng dùng ánh mắt hỏi thăm nhìn về phía hắn.
dingchengxinĐược rồi, tôi không có vấn đề gì.
Có thể mời đồng bọn cùng nhau về nhà chơi đùa, hắn làm sao có thể có vấn đề chứ~
dingchengxinCho nên Mã ca muốn bẻ tai sao?
Ánh mắt giảo hoạt rơi vào trên người Mã Gia Kỳ.
Mã Gia Kỳ híp mắt, nghĩ đến mùi vị bên tai, anh cau mày, vẻ mặt khó diễn tả.
Đó là mùi vị mà gần 20 năm cuộc đời anh không thể chấp nhận được.
suqingKhông có việc gì, gãy tai ta cũng ăn không được.
-