-
Buổi sáng khi toàn bộ thành viên đến đông đủ, bọn họ liền tiến hành không ít chụp ảnh, công việc buổi chiều chủ yếu là chụp ảnh chân dung.
Từng nhóm tạo hình, Tô Khanh tìm được một vị trí rất tốt bên cửa sổ, trong tay cầm bản vẽ ngay tại chỗ phác họa sắc thái thiên địa.
Mã Gia Kỳ vừa trang điểm xong liền nhìn thấy Tô Khanh đứng bên cửa sổ.
Lúc cô không có việc gì, không phải cầm điện thoại di động thì cũng là cầm tập tranh.
suqingBắt đầu phác thảo trước, có thời gian lại vẽ màu nước.
suqingHôm nay trời rất đẹp.
majiaqiDù sao cũng là Trùng Khánh.
Nghe hắn nói chuyện, luôn cảm giác chỗ nào là lạ.
Tô Khanh hơi nhíu mày ghé sát vào trước mặt hắn cẩn thận quan sát.
Đột nhiên lại gần như vậy chính là khiêu chiến cực hạn nhịp tim của hắn.
suqingAnh có niềng răng không?
majiaqiỪ, đeo một thời gian rồi, còn có chút không quen.
Hắn có chút ngượng ngùng sờ sờ mũi.
suqingLà loại niềng răng thép không rõ ràng như vậy?
Lại gần nhìn vài lần, Tô Khanh mỉm cười, liếc nhìn vỏ não hắn còn chưa làm kiểu tóc, giơ tay xoa xoa.
majiaqiĐúng, còn có chút mài miệng, gần đây lại mài rách một chỗ.
Lúc nói lời này còn có chút ủy khuất.
Điểm không tốt sau khi đeo niềng răng là, hôn cô hình như không tiện như vậy.
Những huynh đệ khác đều là bộ răng trong suốt, chỉ có hắn là loại bộ răng thép mỏng manh này.
suqingĐáng được thương hại.
Mặt hắn trang điểm, Tô Khanh cũng không tiện đưa tay chạm vào, liền qua tay nhéo vành tai hắn.
Ngược lại trực tiếp khiến người ta đỏ mặt.
majiaqiNghe nói hiệu quả nhanh hơn một chút.
Nếu không phải vì có thể điều chỉnh vị trí phát ra tiếng hát tốt hơn, hắn cũng sẽ không đi chỉnh răng.
Lúc trước, cũng đã hy sinh Tiểu Hổ Nha.
majiaqiĐúng rồi, cậu có sắp xếp nghỉ hè không?
Kỳ thi tốt nghiệp trung học của bọn họ kết thúc, nghĩ đến kỳ nghỉ hè của cô cũng sắp tới rồi.
suqingBa mẹ nói Trùng Khánh quá nóng, bảo tôi đừng về nữa.
Lý do như vậy, hắn cũng là lần đầu tiên nghe nói.
suqingKỳ thật chính là chê tôi trở về vướng bận, bảo tôi đừng trở về, bằng không tôi trở về cũng chỉ có thể đến nhà Tiểu Hâm Hâm ở.
Nhà anh trai mặc dù có phòng của cô, nhưng không sinh đứa thứ hai, đồ mua càng nhiều, phòng của cô đã biến thành phòng tạp vật, không ở được người.
Nếu nàng muốn đi, ca ca cùng tẩu tử còn phải một lần nữa thu thập an bài, cũng quá khó khăn.
majiaqiVậy anh không quay lại sao?
majiaqiVậy anh có thể đến chỗ chúng tôi không?
Tâm trạng Mã Gia Kỳ trong nháy mắt phấn khởi, đôi mắt kia tròn xoe, trong mắt còn phát sáng.
Biểu tình này, giống y như cái túi biểu tình lúc nhỏ của hắn.
majiaqiAi nha, vậy cũng không tệ.
Ý thức được mình có chút vui vẻ quá mức, hắn ho nhẹ một tiếng, hơi thu liễm một chút.
Tô Khanh cười, bả vai nhẹ nhàng run rẩy, mặt mày tràn ra ý cười so với hoa nở rộ chập chờn dưới ánh mặt trời còn động lòng người hơn.
Lòng bàn tay anh nhẹ nhàng áp lên má cô.
Phòng chụp ảnh trong phòng mở điều hòa, thổi đến làn da cô lành lạnh.
Lòng bàn tay này nóng lên, giống như là phát sốt.
majiaqiA... Không có, có thể là nhiệt độ quá cao, ngay cả nhiệt độ cơ thể tôi cũng hơi cao.
majiaqiĐương nhiên, càng có thể là bởi vì ngươi.
Chuyện xấu hổ này tựa hồ là cùng Tô Khanh cách biệt.
Cô còn nghiêng mặt, cánh môi nhẹ nhàng đảo qua lòng bàn tay anh, dường như có một nụ hôn rơi xuống.
-