-
Lần quay phim thương hiệu này, là công việc cuối cùng của bọn họ hôm nay.
Nhưng cho dù là người cuối cùng, lúc tan tầm cũng đã hơn tám giờ tối.
Sau khi bận rộn xong bọn họ liền thương lượng, nên về nhà ăn cơm hay là ra ngoài ăn.
Vẫn là ăn khuya và ăn tối cùng nhau.
zhangzhenyuanTô Khanh, ngươi muốn ăn gì?
Trương Chân Nguyên quay đầu hỏi Tô Khanh.
Lại thấy thiếu nữ ngồi ở phía sau xe tựa vào vai người nào đó ngủ thiếp đi.
Nghiêm Hạo Tường điên cuồng chớp mắt, kéo ra một chút xấu hổ lại không mất lễ phép.
Lúc hắn chuẩn bị làm chút chuyện xấu, Trương ca thân ái của hắn đột nhiên quay đầu lại, thiếu chút nữa đã bị bắt, cũng rất xấu hổ.
Nhìn xem bộ dáng chột dạ của tiểu tử này.
Trương Chân Nguyên khẽ nhíu mày, vẻ mặt này cũng rất có thâm ý.
Nhưng Tô Khanh đang ngủ, anh cũng không muốn đánh thức cô.
dingchengxinVề nhà đi, mệt đến ngủ mất.
hejunlinÝ của Đinh ca là, chủ yếu là không thể làm cô giáo Tiểu Tô mệt mỏi.
Hạ Tuấn Lâm ngáp giải thích một phen.
Sau đó vừa quay đầu liền nhìn thấy Nghiêm Hạo Tường ở đằng kia cười đến giống như kẻ ngốc, ghét bỏ hai chữ này rõ ràng viết ở trong mắt hắn.
Cảm nhận được ánh mắt công kích kia, Nghiêm Hạo Tường bĩu môi với Hạ Tuấn Lâm.
Được rồi, liền hâm mộ ghen tị đi thôi.
Tô Khanh cũng không biết khoảng thời gian mình ngủ trong xe đã xảy ra tranh đấu gay gắt gì, dù sao lúc cô xuống xe, Hạ Tuấn Lâm liền tới kéo tay cô như một chị em tốt.
Nếu như không phải chiều cao chênh lệch ở nơi đó, hắn đều muốn kéo tay nàng, lộ ra thân mật hơn chút.
Đương nhiên, Tô Khanh đến kéo hắn, hắn cũng không ngại.
Bất quá đây là chuyện không thể nào.
Tô Khanh còn có chút mộng, bộ dáng chưa tỉnh ngủ.
hejunlinĐi xem ăn cơm gì a, chúng ta gọi đồ ăn bên ngoài.
Buổi tối hôm khuya khoắt nấu cơm khẳng định không kịp, vẫn là gọi đồ ăn bên ngoài thực tế.
Mã Gia Kỳ ở biệt thự bên kia đã sớm ăn cơm xong, chỉ chờ bọn họ trở về cùng nhau ăn khuya, chỉ là không nghĩ tới thời gian tan tầm của bọn họ lại xấu hổ như vậy.
Sớm hay muộn cũng không muộn.
suqingKhông phải có dì tới nấu cơm sao?
zhangzhenyuanCậu tới thì dì không tới, bây giờ dì ấy chỉ nấu cơm cho Mã ca.
suqingVậy không sao, ngày mai dì Tô chính thức đi làm.
Cô dụi dụi mắt, vô cùng thản nhiên tiếp nhận chuyện phải làm sau đó.
Dù sao lúc trước cũng là như vậy, đến làm giáo viên bổ túc thuận tiện chiếu cố sinh hoạt thường ngày của bọn họ một chút.
songyaxuanNếu anh là dì Tô, vậy chúng ta không phải thành chú sao.
liuyaowenAnh thì có, tôi thì không.
Buộc chặt áo lông bó sát người, Lưu Diệu Văn tự tin lên tiếng.
Phân phối phòng trước mắt không có gì khác biệt so với trước kia.
Tống Á Hiên, Lưu Diệu Văn, Hạ Tuấn Lâm, Nghiêm Hạo Tường, Đinh Trình Hâm và Trương Chân Nguyên đều ở phòng đơn.
Mà Tô Khanh cuối cùng thuộc về nghĩ đến cũng là không hề kinh hỉ.
dingchengxinSuzu ngủ với tôi.
Đinh Trình Hâm giải quyết dứt khoát.
songyaxuanTôi muốn đổi bạn cùng phòng.
Tống Á Hiên ỷ vào khả ái của mình mà phát ra tiếng kêu rên.
dingchengxinVậy ngươi cùng Hạ Tuấn Lâm Nghiêm Hạo Tường bọn họ đổi đi.
Đinh Trình Hâm làm bộ như nghe không hiểu lời hắn nói.
Mà Lưu Diệu Văn bị ghét bỏ chỉ có thể yên lặng bĩu môi, cũng không dám nói gì.
Trực giác nói cho hắn biết, hiện tại chen vào rất nguy hiểm.
songyaxuanTôi muốn ngủ với cô Tô.
Tống Á Hiên ủ rũ ngã xuống sô pha, có chút chơi xấu.
dingchengxinCậu nghĩ gì vậy, Tô Tô là bạn nối khố của tôi chứ không phải bạn nối khố của cậu.
Đinh Trình Hâm trừng mắt, nghe lời này thật hoang đường.
Đám người này thật sự là trưởng thành da dày, chịu đánh đúng không, thiếu giáo dục đúng không, cũng dám che mặt hắn đưa ra yêu cầu như vậy.
Thật sự là thái quá!!
Khen ngợi dũng khí của cô giáo Tiểu Tống.
-