Chẳng lẽ là bởi vì tên to con kia xuống tay quá nặng, dẫn đến ngực còn đang phát đau?
Ta vội vàng đứng lên muốn đi ra ngoài:
zhangyulingTôi sẽ gọi bác sĩ!
Hạ Tuấn Lâm lên tiếng, ngăn cản bước chân của tôi:
hejunlinTrương Vũ Lăng......
Ta dừng bước, lại phát hiện lông mày hắn khóa càng ngày càng sâu, miệng vẫn lẩm bẩm:
hejunlinNgươi rõ ràng không phải như vậy, vì cái gì đột nhiên thay đổi, ta cảm giác chỗ nào cũng không đúng, ta thật loạn, ta xem không hiểu...
Hắn bỗng nhiên co người lại, thống khổ che mặt, thanh âm rõ ràng đang run rẩy.
Tôi đi qua, có chút bó tay hết cách, những lời này của anh tôi không hiểu lắm, cũng không biết vì sao anh lại đột nhiên nói những lời làm cho người ta không hiểu này, tôi chỉ cảm thấy bộ dáng hiện tại của anh thoạt nhìn rất yếu ớt rất rối rắm, thậm chí rất thống khổ.
zhangyulingLâm Lâm, em làm sao vậy? Là đau ngực sao?
Tôi dịu giọng, cố gắng hết sức cẩn thận hỏi.
hejunlinĐúng vậy, ngực đau, tôi không biết nên làm cái gì bây giờ......
Tôi không biết anh ta đang trả lời câu hỏi của tôi hay đang bày tỏ ý gì khác, tôi càng ngày càng hoang mang.
zhangyuling- Đừng sợ, tôi đi gọi bác sĩ.
Đang lúc tôi chuẩn bị xoay người một lần nữa, Hạ Tuấn Lâm đột nhiên kéo cổ tay tôi, cặp mắt hoa đào đẹp mắt kia trộn lẫn quá nhiều cảm xúc:
hejunlinNgươi đối với ta, rốt cuộc là thật hay giả?
Tôi ngây ngẩn cả người, nhiều lần tôi muốn tìm anh nghiêm túc nói chuyện, nhưng đều bị anh cự tuyệt, nhưng hiện tại, hình như là lần đầu tiên anh chủ động hỏi tới.
Ta một lần nữa ngồi xuống ghế bên cạnh, vẻ mặt nghiêm túc nhìn hắn, nhưng hắn kéo tay ta cũng không có ý buông ra, ta cũng cứ như vậy tùy ý hắn kéo.
zhangyulingTất nhiên là thật, tôi thề có Chúa.
zhangyulingLúc trước ta không chỉ một lần thẳng thắn thành khẩn với ngươi, nhưng ngươi không tin, lại càng không muốn nghe.
zhangyulingLâm Lâm, ta thật sự không có ác ý với ngươi.
Trên khuôn mặt hồng hào của Hạ Tuấn Lâm hiện lên một tia động dung, nhưng hắn lại lắc đầu:
hejunlinKhông, anh ghét tôi và anh ghét mẹ tôi.
Ta thở dài, bộ dáng này của hắn ngược lại làm cho ta cảm thấy, hắn không có dầu muối không tiến cùng hùng hổ dọa người như trước, hắn hiện tại, càng giống một tiểu hài tử giận dỗi, chờ người đi dỗ ngoan là tốt rồi.
Ta ôn nhu nói:
zhangyulingNgươi nghe ta nói, lúc trước ta quả thật bởi vì chuyện của mẹ ta mà bài xích các ngươi, bởi vì ta không vượt qua được cái hố trong lòng kia, dù sao đây cho tới nay đều là một khúc mắc trong lòng ta.
zhangyulingTrong nhà bởi vì tôi, vẫn có một tầng ngăn cách nhìn không thấy cũng sờ không được, rất áp lực, điều này làm cho tôi cảm thấy tuyệt không giống nhà.
zhangyulingChúng ta ở chung lâu như vậy, ta cũng có nghiêm túc nghĩ tới, chuyện này vốn không phải là lỗi của mẹ ngươi, ta thừa nhận ta xác thực trách qua nàng, nhưng là khi nàng đối với ta tựa như đối đãi thân nữ nhi tốt, ta liền trách không nổi, nàng rất tốt, sai không ở nàng, ta đều hiểu được, cho nên ta nguyện ý đi thử tiếp nhận nàng, cũng nguyện ý......
Còn chưa nói xong, Hạ Tuấn Lâm đã đột nhiên ôm tôi vào trong lòng anh.
Thanh âm hắn khàn khàn, nói chuyện rất nhẹ.
Ta sửng sốt một chút, có chút bất ngờ không kịp đề phòng:
Hắn đem ta lại ôm chặt một chút, ta rất rõ ràng ngửi được trên người hắn mùi thuốc, không nặng, nhàn nhạt.
zhangyulingNói thật, trước kia ta đích xác không thích ngươi......
Đây là tình cảm và thái độ trước kia của nguyên chủ đối với hắn, ta liền thành thật nói, nhưng sau khi ta vừa nói một câu này, thân thể Hạ Tuấn Lâm liền run rẩy một chút.
Ta dừng một chút, tiếp tục nói:
zhangyulingAnh cũng đã làm rất nhiều chuyện không xứng đáng với em, có lẽ khiến em đau lòng, nhưng đủ loại chuyện đã qua, đều là bởi vì anh không hiểu chuyện.
zhangyulingNgươi đối với ta rất tốt, cái gì cũng chiếu cố ta, cái gì cũng tin tưởng ta, nhưng ta lại lần lượt giẫm đạp chân tâm của ngươi, làm cho ngươi một chút thất vọng đối với ta, là lỗi của ta, ngươi cùng mẹ đều rất tốt, ta lại không có sớm một chút suy nghĩ cẩn thận, mà là một mực vây ở trong thế giới của mình.
zhangyulingTa không nên tự tay đẩy ra một người yêu ta, ta hối hận, có lẽ cái này gọi là mất đi mới hiểu được quý trọng đi......
-