TNT: Bản cung luôn có kịch bản đóng vai phụ / Trà xanh hắn dáng vẻ kệch cỡm: Vậy ta nhận thua
TNT: Bản cung luôn có kịch bản đóng vai phụ
  • Chuyện này cuối cùng bị Trương Phong và Hạ Văn Huyên biết được, hai người bọn họ vừa tan tầm liền chạy tới bệnh viện, hỏi nguyên nhân, Hạ Tuấn Lâm chỉ nói là bởi vì tham gia thi đấu bóng rổ, hai người liền cậu một câu tôi một câu thuyết giáo Hạ Tuấn Lâm hơn nửa ngày.
  • Trương Phong và Hạ Văn Huyên ở bệnh viện đến gần mười hai giờ mới rời đi, trước khi đi dặn đi dặn lại Hạ Tuấn Lâm phải nghỉ ngơi thật tốt, phải tránh vận động kịch liệt các loại, hai người công tác bận rộn, tôi tự nhiên liền ở lại chăm sóc anh ấy.
  • Trong lúc đó Trương Cực cùng mấy bạn học cũng tới thăm vài lần, hoa quả trên quầy đều sắp không bày xuống được.
  • Mấy ngày nay, tôi mang bản thảo đến bệnh viện, vừa chăm sóc Hạ Tuấn Lâm vừa viết kịch bản.
  • Bên cạnh giường có một cái bàn nhỏ, tôi thu dọn đồ đạc phía trên, chuyển cái ghế ngồi bắt đầu nghiên cứu nội dung vở kịch.
  • Không biết có phải nguyên nhân thay đổi địa phương hay không, linh cảm của tôi mấy ngày nay vẫn rất thiếu thốn, thật sự nghĩ không ra nội dung vở kịch gì làm cho người ta hai mắt tỏa sáng.
  • Tôi cắn cán bút, nhìn chằm chằm kịch bản mở ra, lông mày nhíu chặt thành một chữ "Xuyên" nho nhỏ.
  • Trong phòng bệnh vang lên tiếng bước chân, từ xa đến gần, sau khi nghe được động tĩnh, tôi nghe tiếng nhìn lại, chỉ thấy Hạ Tuấn Lâm bưng hai hộp cơm đi tới.
  • Tôi có chút kinh ngạc, vừa rồi anh đi ra ngoài tôi tưởng là đi toilet, nên không hỏi kỹ.
  • Bằng không bình thường vì chiếu cố hắn tốt hơn, chân chạy mua cơm gì gì đó đều là ta đi làm.
  • zhangyuling
    zhangyuling
    Sao anh lại đi mua cơm một mình?
  • Hạ Tuấn Lâm đi tới đặt hộp cơm lên bàn tôi viết kịch bản, còn mình ngồi xuống mép giường.
  • hejunlin
    hejunlin
    Tôi thấy anh viết nghiêm túc, sẽ không quấy rầy anh.
  • Anh mở hộp cơm ra, cầm đũa đưa một ngụm vào miệng.
  • hejunlin
    hejunlin
    Không có cảm hứng sao?
  • Tôi gật đầu, mở nắp hộp lột vỏ đũa, mệt mỏi chọc cơm trong bát.
  • Hạ Tuấn Lâm nhìn biểu tình sầu khổ của tôi, dừng một chút.
  • Trương Vũ Lăng viết kịch bản hắn không phải chưa xem qua, không hề logic, không hề mới mẻ, kiếp trước cũng chưa từng thấy ta viết kịch bản khổ sở.
  • Tôi lặng lẽ thở dài, nếu không phải công ty của nguyên chủ ép giao bản thảo, tôi cũng không đến mức khổ não như vậy.
  • hejunlin
    hejunlin
    Để tôi xem.
  • Anh đặt hộp cơm xuống, vươn lòng bàn tay về phía tôi.
  • Tôi đưa kịch bản cho anh, rầu rĩ ăn cơm.
  • Anh nhận lấy, bắt đầu từ trang đầu tiên, hai mắt sáng ngời lộ ra vẻ nghiêm túc, tôi không khỏi bị vẻ mặt chuyên chú của anh hấp dẫn, theo bản năng nhìn chằm chằm vào anh.
  • Không biết qua bao lâu, hắn đột nhiên ngẩng đầu, tầm mắt của ta không cẩn thận đụng phải hắn, ta sửng sốt, vội vàng cúi đầu tiếp tục ăn cơm.
  • Anh thấy thế, bất động thanh sắc nở nụ cười.
  • hejunlin
    hejunlin
    Chị viết rất khá, nếu được quay thành phim mạng, tôi nghĩ sẽ rất hấp dẫn.
  • Hạ Tuấn Lâm đem những điều không thể tưởng tượng nổi giấu ở đáy mắt, kịch bản kiếp trước tôi viết cậu ấy đã xem qua, nhưng cậu ấy nhớ rõ chuyện xưa đại khái không phải như bây giờ tôi viết, tuy rằng đại thể tương tự, nhưng nội dung đã xảy ra biến hóa rất lớn, hiển nhiên so với kiếp trước viết còn tốt hơn, tình tiết chặt chẽ, nội dung vở kịch hợp lý, hơn nữa còn rất mới mẻ.
  • Hắn như có điều suy nghĩ, cho nên kiếp này, là thật sự thay đổi sao?
  • Ta cười cười, mặc dù biết hắn đang an ủi ta, nhưng tâm tình ưu sầu phiền muộn vẫn giảm đi không ít.
  • zhangyuling
    zhangyuling
    Lâm Lâm, nếu ngươi là nữ chính, ngươi sống lại một đời, còn có thể tiếp tục thích kiếp trước lừa gạt ngươi, vứt bỏ ngươi, chán ghét ngươi người sao?
  • Tôi hỏi xong, lập tức dừng lại, Hạ Tuấn Lâm rất rõ ràng cũng ngẩn người.
  • Thiếu chút nữa quên mất, bản thân Hạ Tuấn Lâm chính là sống lại, hơn nữa, nữ chính tôi viết cùng kinh nghiệm của hắn còn rất giống nhau.
  • Tôi đột nhiên phản ứng lại vấn đề này hỏi anh dường như không thích hợp lắm, vạn nhất anh suy nghĩ lung tung thì sao, vì thế tôi há miệng, đang chuẩn bị sửa miệng, Hạ Tuấn Lâm lại lên tiếng.
  • hejunlin
    hejunlin
    Nếu như làm lại một đời, vẫn là tình khó tự khống chế, ta đây nhận thua.
  • -
  • suyuan
    suyuan
    Các ngươi hẳn là đã phát hiện, chậm rãi bắt đầu Tiểu Điềm!
14
Trà xanh hắn dáng vẻ kệch cỡm: Vậy ta nhận thua