TNT: Bản cung luôn có kịch bản đóng vai phụ / Trà xanh hắn dáng vẻ kệch cỡm: Phối hợp một chút
TNT: Bản cung luôn có kịch bản đóng vai phụ
  • Đang lúc tôi muốn khuyên can, phía trước Vương Nguyên đột nhiên có một chiếc xe đạp chạy tới, tôi theo bản năng túm lấy cổ tay hắn kéo về phía tôi, tránh xảy ra chuyện ngoài ý muốn, Vương Nguyên vốn bởi vì Hạ Tuấn Lâm châm chọc có chút phiền não cùng căm tức, thấy tôi bỗng nhiên bắt lấy cánh tay hắn, sắc mặt nhất thời trầm xuống.
  • wangyuan
    wangyuan
    Đừng...
  • zhangyuling
    zhangyuling
    Cẩn thận.
  • Xe đạp vừa chạy qua bên cạnh anh, Vương Nguyên ngẩn người, trong nháy mắt hiểu được mình đã hiểu sai ý.
  • Ba chữ "Đừng chạm vào tôi" nhất thời nghẹn lại, nuốt vào trong bụng.
  • Tôi buông lỏng tay, Vương Nguyên không nói gì, mà Hạ Tuấn Lâm nhìn qua tựa hồ có chút mất hứng.
  • Dòng người như mắc cửi, ba người vốn là đi cùng một chỗ, nhưng khi xuyên qua một đám người rộn ràng nhốn nháo, lại không cẩn thận tản ra.
  • Tôi nhìn xung quanh, nhưng đi tới đi lui đều là những gương mặt xa lạ, bóng dáng Vương Nguyên và Hạ Tuấn Lâm đã biến mất trong tầm nhìn của tôi.
  • Ta chỉ có thể theo dòng người đi về phía trước, nói không chừng có hy vọng gặp phải bọn họ.
  • Đi được một đoạn, ta phát hiện quầy hàng phía trước vây quanh một đám người, vốn không có lòng dạ tham gia náo nhiệt, nhưng dư quang của ta lại trong lúc vô tình thoáng nhìn thấy một đạo thân ảnh cao gầy tận cùng bên trong, nhìn sườn mặt tựa hồ là Vương Nguyên.
  • Quầy hàng bên trên bán chính là đề tử, chủ quán bác gái trên tay trái mang theo một túi cất kỹ, tay phải thì chỉ vào Vương Nguyên ót ồn ào, thanh âm chói tai khó nghe, mọc đầy nếp nhăn mặt tại thời khắc này lộ ra chanh chua: "Không cần liền đi, không có tiền mua cái gì đồ vật!
  • Vương Nguyên đè mày, sắc mặt có chút không vui:
  • wangyuan
    wangyuan
    Lúc trước ta đã nói chỉ cần một cân, ngài đem nửa cân nhiều hơn lấy ra không phải là tốt rồi sao, chuyện này chỉ đơn giản như vậy.
  • Bác gái không chịu, như trước ồn ào ồn ào, cắn chết muốn kiếm cái mười khối tám khối: "Đừng lải nhải, nửa cân tiền đều không trả nổi sao, không có tiền liền đi, nhiều người như vậy nhìn đây, ta lão nhân gia đều thay ngươi mất mặt!"
  • Vương Nguyên tức giận không nhẹ, ẩn nhẫn tức giận nói ra:
  • wangyuan
    wangyuan
    Tôi không muốn cãi nhau với ông, được không?
  • Nói xong, hắn đang xoay người muốn đi, ta nhìn không nổi nữa, trực tiếp đẩy đám người đi tới trước mặt hắn, ngăn lại động tác rời đi của hắn, dưới ánh mắt không rõ nguyên do của Vương Nguyên, ta nhỏ giọng nói với hắn một câu:
  • zhangyuling
    zhangyuling
    Phối hợp một chút.
  • Bác gái thấy ta nhìn về phía hắn, ánh mắt co rụt lại, nhất thời thay đổi gương mặt khóc tang: "Các ngươi nhìn xem, tiểu tử này còn tìm một tiểu cô nương đến, cùng nhau khi dễ ta cái này lão thái thái, ta tay già chân già, đêm hôm khuya khoắt đi ra ngoài buôn bán vốn là không dễ dàng, còn phải chịu tội chịu.."
  • Tôi nhíu mày, tôi còn chưa nói chuyện, bác gái này đã bắt đầu cậy già lên mặt vì đạo đức bắt cóc.
  • Ta lập tức thay đổi bộ dáng bi thương, ảm đạm nhìn về phía Vương Nguyên:
  • zhangyuling
    zhangyuling
    Ca, trong nhà vốn là nghèo, ngươi không cần vì ta dùng tiền mua như vậy mắc hoa quả, dù sao ta cũng không có mấy ngày...
  • Trong phút chốc, không chỉ có Vương Nguyên ngây ngẩn cả người, bác gái cũng ngậm miệng không nói lời nào, khí thế hùng hổ dọa người dần dần tiêu tan.
  • Tôi lộ ra một nụ cười gượng ép, giả bộ xin lỗi bác gái:
  • zhangyuling
    zhangyuling
    Ngại quá dì cả, gây thêm phiền toái cho dì, anh con chỉ muốn mua chút hoa quả con thích trước khi con đi, nhà con nghèo khó, không có tiền, dì cũng đừng trách anh con, thật sự là ngại quá, quấy rầy dì buôn bán.
  • Tôi làm bộ lưu luyến nhìn chằm chằm Đề Tử, lại không thể không hạ quyết tâm lôi kéo ca ca nhà mình rời đi, tinh thần chính nghĩa trong lòng quần chúng vây xem nhất thời bốc cháy, đều chỉ trỏ bác gái, nghị luận sôi nổi.
  • Ta lôi kéo Vương Nguyên đi ra, bi thương vừa rồi đã sớm biến mất không thấy, ngược lại thay thế chính là mưu kế giảo hoạt sau khi thực hiện được.
  • zhangyuling
    zhangyuling
    Buổi tối nhớ tới không được áy náy chết nàng.
  • Tôi cười thoải mái, Vương Nguyên vẫn lăng lăng nhìn chằm chằm tôi, thật lâu sau, cũng không khỏi bật cười.
  • -
14
Trà xanh hắn dáng vẻ kệch cỡm: Phối hợp một chút