TNT: Bản cung luôn có kịch bản đóng vai phụ / Trà xanh hắn dáng vẻ kệch cỡm: Cùng nhau xem đi
TNT: Bản cung luôn có kịch bản đóng vai phụ
  • Thần sắc của hắn thập phần nghiêm túc, cùng hắn vừa mới xem kịch bản thời điểm giống nhau, duy nhất bất đồng chính là, trong mắt hắn lộ ra nhàn nhạt nhu sắc.
  • zhangyuling
    zhangyuling
    Nhưng... nếu tôi viết như vậy, có lẽ tôi sẽ nhận được rất nhiều lưỡi dao.
  • Tôi lờ đi sự khác thường trong lòng, giả vờ nghe không hiểu lời anh nói.
  • Hạ Tuấn Lâm thu lại cảm xúc, suy nghĩ một lúc lâu, nói:
  • hejunlin
    hejunlin
    Hiện tại trên internet lưu hành nhất, cũng được đại chúng hoan nghênh nhất cùng yêu thích, không phải là xuyên qua văn sao?
  • Ta gật đầu, nghe hắn tiếp tục nói:
  • hejunlin
    hejunlin
    Ngươi cảm thấy dẫm vào vết xe đổ là trái với lẽ thường, nhưng nếu nam chính không phải là hắn ban đầu thì sao?
  • zhangyuling
    zhangyuling
    Không phải hắn trước kia...
  • Ta chỉ là nghi hoặc một chút, sau khi phản ứng lại lập tức hiểu được ý của hắn:
  • zhangyuling
    zhangyuling
    Ngươi là nói, nam chính là xuyên việt giả! Hắn không phải nguyên lai hắn, mà là có một người khác hồn xuyên vào trong thân thể của hắn?
  • Sau khi nói xong, lần này đến lượt tôi ngây ngẩn cả người.
  • Hạ Tuấn Lâm không nhận ra sự khác thường của tôi, yên lặng gật đầu.
  • Tim ta đập rất lợi hại, sợ hắn đem người xuyên việt suy nghĩ này thay vào đến trên người của ta.
  • Tôi nở nụ cười, đè nén suy nghĩ trong lòng, cố gắng không để bản thân biểu hiện hoảng loạn.
  • zhangyuling
    zhangyuling
    Sao ta không nghĩ tới, vẫn là ngươi thông minh!
  • Hạ Tuấn Lâm cười cười, ánh mắt khi nhìn tôi rất dịu dàng.
  • hejunlin
    hejunlin
    Có thể giúp được tỷ tỷ là tốt rồi.
  • Thông qua Hạ Tuấn Lâm chỉ điểm sai lầm, linh cảm của tôi đột nhiên bộc phát, cả buổi chiều đều đắm chìm trong kịch bản, ngay cả bác sĩ tới kiểm tra phòng nhiều lần cũng hồn nhiên không phát hiện.
  • Buổi tối sau khi ăn cơm tối xong, Hạ Tuấn Lâm ở trên giường xem ti vi, tôi vẫn dựa vào cái bàn nhỏ kia viết bản thảo, thẳng đến mười giờ, vì không muốn quấy rầy Hạ Tuấn Lâm nghỉ ngơi, tôi mới chịu khó thu bút, vung vẫy tay đau nhức chuẩn bị lên giường nghỉ ngơi.
  • Giường của tôi và giường của hắn liền nhau, ở giữa cách một tầng rèm vải màu lam.
  • zhangyuling
    zhangyuling
    Lâm Lâm, tôi tắt đèn đây, có việc nhớ gọi tôi.
  • Tôi rửa mặt xong, giẫm dép đi tắt đèn, tắt đèn xong đang chuẩn bị lên giường, Hạ Tuấn Lâm lại đột nhiên lên tiếng ở bên kia rèm:
  • hejunlin
    hejunlin
    Chị à, em muốn xem phim ma.
  • Ta động tác dừng lại, trước kia xem phim ma bị dọa đến nhiều lần về sau, ta cũng không dám lại xem, cho nên ta theo bản năng mà có chút kháng cự:
  • zhangyuling
    zhangyuling
    Vậy ngươi xem đi, ta nghỉ ngơi trước.
  • hejunlin
    hejunlin
    Tỷ tỷ cùng ta xem đi.
  • Ta trực tiếp chui vào ổ chăn, đem chính mình che kín thật chặt.
  • zhangyuling
    zhangyuling
    Tôi không dám nhìn.
  • Hạ Tuấn Lâm nghe vậy, truyền ra một tiếng cười khẽ.
  • hejunlin
    hejunlin
    Ngươi lại đây bên ta, sẽ không sợ.
  • Ta lại kéo chăn lên một đoạn, che nửa khuôn mặt:
  • zhangyuling
    zhangyuling
    Không, không, tôi buồn ngủ.
  • Rèm bên kia trầm mặc, ngay khi ta cho rằng Hạ Tuấn Lâm thỏa hiệp, hắn lại mở miệng, trong lời nói mang theo chút giọng mũi, nghe có chút ủy khuất:
  • hejunlin
    hejunlin
    Nhưng mà chị, cả buổi chiều hôm nay chị đều không để ý đến em, lấy thuốc và lấy hóa đơn xét nghiệm đều là em tự đi... Bác sĩ đến kiểm tra phòng nói bệnh tình của em, nhưng trong lòng chị hình như chỉ có viết kịch bản...
  • Lòng tôi căng thẳng, vội vàng xốc chăn lên ngồi dậy, xế chiều hôm nay toàn tâm toàn ý tôi đều tập trung vào việc viết kịch bản, quả thật không chú ý đến hướng đi của Hạ Tuấn Lâm, thậm chí ngay cả chiều nay anh ta làm gì cũng không biết. Tôi đến bệnh viện vốn là chăm sóc anh ấy, huống chi anh ấy còn là một bệnh nhân, những chuyện này vốn nên là tôi làm, nhưng tôi lại chỉ lo chuyện của mình.
  • Lòng ta nhất thời hung hăng thắt lại, đáy lòng thập phần áy náy.
  • Tôi đứng dậy xuống giường, chậm rãi đi tới bên giường anh, anh ngồi ở trên giường dựa lưng vào gối đầu, ánh đèn ngoài cửa sổ mờ nhạt, nhỏ vụn chiếu lên đường nét ưu việt của anh.
  • zhangyuling
    zhangyuling
    Không đúng, hôm nay là lỗi của tôi, sau này sẽ không như vậy nữa.
  • Hạ Tuấn Lâm dịch sang bên trái một chút, nhường cho tôi một vị trí.
  • hejunlin
    hejunlin
    Vậy chị đi xem phim với em đi.
  • Ti vi vẫn sáng, phát ra ánh sáng yếu ớt.
  • Hắn cầm lấy điều khiển từ xa, vừa điều chỉnh vừa bổ sung:
  • hejunlin
    hejunlin
    Không đáng sợ.
  • -
14
Trà xanh hắn dáng vẻ kệch cỡm: Cùng nhau xem đi