Hệ thống vừa dứt lời, ta liền đầu óc choáng váng, trước mắt cảnh tượng dần dần trở nên mơ hồ, bước chân dần dần bất ổn, cả người giống như bị rút đi khí lực giống như ngã xuống đất.
Nghiêm Hạo Tường và Tô Tân Hạo thấy thế, thần sắc biến đổi, vội vàng chạy về phía tôi.
Tô Tân Hạo dẫn đầu ôm lấy tôi, sắc mặt khó nén lo lắng.
suxinhaoGiang Nại! Giang Nại!
Ta nằm ở trong lòng hắn, hai mắt nhắm chặt, không có một tia phản ứng.
Nghiêm Hạo Tường nhìn tôi bị ôm trong lòng Tô Tân Hạo, nhíu mày.
007xitongChậc chậc chậc, Tô Tân Hạo đây là muốn lấy kịch bản nam chính sao?
007xitongNghiêm Hạo Tường này thật sự là, cũng không biết tranh thủ, vạn nhất vợ bị bắt cóc chạy đi tìm ai khóc.
Hệ thống nhìn Nghiêm Hạo Tường cầm ô ngây ngốc đứng ở bên cạnh, chép chép miệng chỉ tiếc rèn sắt không thành thép phun tào nói.
Vương Tuấn Khải cũng chú ý tới tình huống bên này, vội vàng bước nhanh tới.
suxinhaoSao lại đang êm đẹp ngất xỉu?
wangjunkaiTrời nóng như vậy, đoán chừng là bị cảm nắng, đưa đến phòng y tế trước.
Tô Tân Hạo gật đầu, vội vàng ôm lấy tôi xông thẳng tới phòng y tế, Nghiêm Hạo Tường nhíu mày, đành phải che ô đuổi theo.
Ta từ trong không gian hệ thống tỉnh lại, nhìn Nhị Cáp quen thuộc trước mắt, bối rối một chút:
jiangnaiSao tôi lại ở đây? Chẳng lẽ tôi bị cá mập ám?
007xitongAnh bị say nắng.
Nghe vậy, ta mới hồi tưởng lại biện pháp xoát hảo cảm mà hệ thống nói.
jiangnaiBị cảm nắng có liên quan gì đến thiện cảm?
007xitongCó vấn đề gì thì lát nữa sẽ biết, hihi
Ngữ khí tao nhã mười phần của hệ thống khiến cho cả người tôi không được tự nhiên, da gà nổi đầy đất, tôi cố gắng chịu đựng ghét bỏ, liếc mắt xem thường, hệ thống này không chừng có chút tật xấu gì.
Sau khi trải qua kiểm tra của bác sĩ, tôi thật sự bị cảm nắng.
Vị bạn học này chỉ là tạm thời hôn mê, tôi đi lấy hai túi nước đá tiến hành hạ nhiệt độ vật lý cho cô ấy.
Bác sĩ nói xong liền đi vào nội thất.
Leng keng - - "Chuông vào học vừa vặn vang lên.
Ba người nhìn nhau, Vương Tuấn Khải mở miệng trước:
wangjunkaiCác cậu mau trở về lớp đi, Giang Nại tớ sẽ xem.
Tô Tân Hạo nghe vậy, nhíu mày muốn nói lại thôi:
suxinhaoNhưng thưa thầy, tiết sau là của thầy.
Thân hình Vương Tuấn Khải dừng lại, trên mặt hiện lên vẻ xấu hổ.
wangjunkaiVậy Giang Nại...
Học sinh một lớp đều chờ cậu ấy đi học, cậu ấy không có khả năng bởi vì chiếu cố tôi mà chậm trễ việc học tập của mọi người, hơn nữa, trốn học còn có thể trừ tiền lương.
suxinhaoKhông có việc gì sư phụ, ngươi đi học, chúng ta tới chiếu cố Giang Nại!
Tô Tân Hạo thập phần hiểu ý người nói.
wangjunkaiAnh quan tâm đến bạn học hay không muốn học lớp của tôi?
Động tác Tô Tân Hạo cứng đờ, xấu hổ ho khan.
suxinhaoCái này còn phải hỏi, đương nhiên là vì quan tâm đến bạn học Giang Nại.
Vương Tuấn Khải hiểu rõ gật đầu:
wangjunkaiNếu đã như vậy, vậy thì đi đi.
suxinhaoHả? Ta không nói......
wangjunkaiTôi muốn dạy kiến thức mới, sợ Giang Nại không theo kịp, cho nên cậu học được cách dạy lại cho cô ấy, quan tâm tình hình học tập của Giang Nại một chút.
Tô Tân Hạo á khẩu không trả lời được, ngàn tính vạn tính không tính tới, gừng vẫn già đến cay, thế nhưng bị sáo lộ.
wangjunkaiVậy Nghiêm Hạo Tường ngươi ở lại chăm sóc nàng đi.
Nghiêm Hạo Tường mặt không chút thay đổi, thản nhiên gật đầu.
suxinhaoLão sư, ngươi đây là buông tha Nghiêm Hạo Tường sao?
Tô Tân Hạo thập phần "Đau lòng" nói.
wangjunkaiĐến lúc đó ngươi cũng có thể ngay cả phần của hắn cùng nhau dạy.
Vương Tuấn Khải nói xong, nở nụ cười, nhấc chân dẫn đầu đi ra khỏi phòng y tế.
Tô Tân Hạo dừng lại tại chỗ, nhận mệnh thở dài, ngay sau đó nhìn thoáng qua tôi đang nằm trên giường, lại đánh giá Nghiêm Hạo Tường từ trên xuống dưới, ánh mắt ý vị không rõ:
suxinhaoÔi, rốt cục cũng đạt được mong muốn rồi.
yanhaoxiangMẹ nó, ngươi rốt cuộc có cút hay không?!
Nghiêm Hạo Tường nhấc chân làm bộ muốn đặt mông cho Tô Tân Hạo một cước, thiệt thòi Tô Tân Hạo tay mắt lanh lẹ vọt tới, nói thầm một tiếng sau đó vội vàng đuổi theo bước chân của Vương Tuấn Khải.
-
suyuanThanks Thành viên ❤️