Ta chịu đựng đau đớn trên vai, liếc mắt nhìn hai người còn sững sờ tại chỗ.
yushengĐi đi, còn đứng đó làm gì.
Nói xong, tôi vốn định lấy tốc độ bình thường theo bậc thang đi ra bên ngoài, không nghĩ tới giây tiếp theo liền đứng ở lối vào siêu thị ngầm, giống như thuấn di, tốc độ nhanh đến kinh người, vẻ mặt tôi mơ hồ nhìn hai người còn ở phía dưới.
Lưu Diệu Văn và Quách Ngao cũng mê mang nhìn tôi.
yushengTa kháo, ta không phải cố ý đùa giỡn lạnh lùng, ta là thật muốn đi lại bình thường, ngươi xem đi, hai người bọn họ giống như đều sợ ngây người...
007xitongCòn 10 giây để giải chế độ treo.
Hệ thống đếm ngược từng giây từng giây, tôi đứng tại chỗ sững sờ không dám động, sợ giây tiếp theo trượt chân lại bão táp đến đâu cũng không biết.
Lưu Diệu Văn và Quách Ngao vòng qua thi thể tang thi, cũng chậm rãi đi lên.
007xitongChế độ treo đã được gỡ bỏ.
007xitongĐang tính toán giá trị lần này cho ngươi......
007xitongHảo cảm của Lưu Diệu Văn+13 lòng người+2 dũng khí+3 vũ lực+5
007xitongNhận thêm 2k điểm!
yusheng[nội tâm] Mẹ nó! Kiếm được rồi!
Bởi vì quá kích động, không cẩn thận lại kéo tới vết thương trên vai, ta không khỏi hít vào một hơi khí lạnh.
liuyaowenMày là thằng quái nào?
Lưu Diệu Văn đã đi tới bên cạnh tôi, sắc mặt hắn như thường, nhưng con ngươi lại thâm trầm đến đáng sợ, hắn cũng không để ý tới biểu tình đau đớn của tôi, khuôn mặt tuấn lãng giống như điêu khắc kia có một loại cảm giác áp bách không thể xâm phạm, hắn nhìn chằm chằm tôi, tựa hồ muốn từ trên mặt tôi nhìn ra bất kỳ sơ hở nào.
Xem ra vẫn bị hoài nghi, bất quá...... Điều này hoàn toàn có thể giải thích.
yushengKhông phải anh biết tôi tên Dư Sênh sao?
Ta một bộ giả ngu giả dại ngược lại đem Lưu Diệu Văn chỉnh hết chỗ nói.
Hắn vẫn nhìn chằm chằm ta, sắc mặt không thay đổi, chỉ khẽ nhăn mày.
liuyaowenTheo những chiêu thức không thể tưởng tượng vừa rồi của ngươi...... ngươi có dị năng?
liuyaowenTốc độ hay dịch chuyển?
Hai loại dị năng này cơ hồ rất hiếm thấy, mà hắn mặc dù là ngữ khí nghi vấn, nhưng làm cho ta cảm giác đó là trần thuật câu.
Ta không dễ phát hiện mà che đi khẩn trương trong mắt, thẳng thắn vô tư đối diện với hai tròng mắt chất vấn của hắn, không hề sợ hãi.
Mặt mày Lưu Diệu Văn nhuộm lên thần sắc tìm tòi nghiên cứu, không nói một lời chờ đợi câu sau của tôi.
yushengSự thật chỉ có một...
Ta thừa nước đục thả câu, kỳ thật trong lòng đã sớm tính toán tốt.
yushengĐây là bí tịch độc môn của Dư gia chúng ta, người giang hồ gọi là "Vô Ảnh Cước".
guoqinCái thứ này tôi cũng chỉ xem trong phim cổ trang...
Ta rống một tiếng sư tử, sợ tới mức Quách Ngao lui về phía sau một bước.
yushengĐây đúng là võ nghệ do lão tổ tông Dư gia chúng ta truyền lại, tồn tại giống như bảo vật gia truyền, nhưng... bí tịch này có thể sẽ bị cắt đứt.
Nói xong, ta bi thương thở dài, biểu tình thập phần ngưng trọng trầm thấp.
liuyaowenVậy tôi hỏi anh.
liuyaowenSao anh biết chúng tôi ở đây?
liuyaowenLàm sao biết sắp có tang thi xâm lấn?
Không thể không nói suy nghĩ của Lưu Diệu Văn thay đổi rất nhanh, tôi sắp không theo kịp tiết tấu của anh ta.
Câu hỏi liên tiếp này khiến tôi phát mộng, nhất thời nghẹn họng.
Ta có nên nói cho hắn biết ta có dị năng dự báo hay không, sau khi ta rối rắm rối rắm lại rối rắm, ta vẫn định nói cho hắn biết, bởi vì không biết vì sao, ta không muốn giấu diếm hắn.
Ta do dự một chút, ngẩng đầu nhìn hắn, hạ quyết tâm mở miệng:
Diệu Văn!
Chúng ta đều giương mắt nhìn qua, là bọn dẫn đầu.
Lưu Diệu Văn phức tạp nhìn tôi một cái, sau đó đi về phía bọn họ, hai nhóm người cũng gặp nhau.
Đó là ánh mắt gì? Bị cắt ngang ta cũng rất bất đắc dĩ a......
-
suyuanBáo cáo số lượng nhé...