TNT: Bản cung luôn có kịch bản đóng vai phụ / Cố chấp đại lão đừng hắc hóa: Có ý kiến gì không?
TNT: Bản cung luôn có kịch bản đóng vai phụ
  • Chân tôi lại không thể khống chế đi về phía Lưu Diệu Văn, phòng rất nhỏ, bọn họ ngồi ở góc khuất, biểu tình nhìn qua có vài phần nghiêm túc.
  • Tôi lại cảm thấy Lưu Diệu Văn càng giống đội phó, Quách Vĩ gì đó, cái gì cũng mặc kệ, chỉ biết châm chọc khiêu khích khi dễ người khắp nơi, ngay cả nửa móng tay của Lưu Diệu Văn cũng không tính.
  • Lãnh đạo: "Thức ăn trong bếp không còn nhiều, hơn nữa vật tư của chúng ta cũng sắp không đủ, mấy ngày nay không chỉ dò đường, còn phải tìm kiếm thức ăn càng nhiều càng tốt."
  • Lưu Diệu Văn gật đầu, đâu vào đấy nói:
  • liuyaowen
    liuyaowen
    Theo ta thấy, ban ngày có thể chia làm hai nhóm người, một nhóm dò đường, một nhóm tìm kiếm thức ăn.
  • liuyaowen
    liuyaowen
    Hiện tại ngoại trừ Kiều Cẩn và Dư Sanh, còn lại đều là dị năng giả.
  • liuyaowen
    liuyaowen
    Kiều Cẩn và Dư Sanh ở lại, còn có Chu Chí Hâm, dị năng của hắn còn chưa khôi phục, cũng cần lưu lại, tiếp theo, còn cần lưu lại một dị năng giả cùng đi bảo vệ.
  • liuyaowen
    liuyaowen
    Nhiệm vụ tìm kiếm thức ăn giao cho ta và Quách Ngao, ngươi quen thuộc phương vị căn cứ, mà trên đường có thể sẽ gặp phải không ít tang thi, do ngươi mang theo Hoàng Minh Hạo, Sở Hàm Chi cùng đi, Lê Tử lưu lại bảo vệ bọn họ.
  • Đội trưởng: "Không được!
  • yusheng
    yusheng
    Không được!
  • Tôi và đội trưởng gần như đồng thời lên tiếng, hai người nghe vậy nhìn về phía tôi, Lưu Diệu Văn nhíu mày, không rõ nguyên do nhìn tôi, nhất thời tôi thấy có chút không được tự nhiên, tôi cười mỉa, ánh mắt ý bảo đội trưởng nói trước.
  • Đội trưởng cũng không quản tôi nữa, tự mình nói, tôi cũng thuận thế ngồi xuống bên cạnh Lưu Diệu Văn.
  • Lưu Diệu Văn quái dị quét mắt nhìn tôi một cái, nhưng cũng không nói gì.
  • Dị năng của cậu cũng chưa khôi phục, tuy rằng tình trạng thân thể của cậu tốt hơn Chu Chí Hâm một chút, không đến mức hư nhược như hắn, nhưng không có dị năng bám vào người, ai cũng nói không chừng có thể gặp phải tang thi hay không, gặp không được còn tốt, nhưng nếu gặp phải, vả lại số lượng bao nhiêu cũng đoán không chính xác, đồng dạng là rất nguy hiểm.
  • Đội trưởng biểu tình thập phần nghiêm túc, trong lời nói lộ ra tràn đầy phản đối, mà trùng hợp, đội trưởng nói cũng chính là điều tôi muốn nói.
  • Huống hồ, ngươi là dị năng giả mạnh nhất trong chúng ta, vạn nhất ngươi xảy ra chuyện gì......
  • liuyaowen
    liuyaowen
    Yên tâm đi, ta tuy rằng dị năng không có khôi phục, nhưng là thể lực cùng người bình thường không khác, trong tay ta có hai khẩu súng, trong lúc nguy cấp có thể phòng thân, huống chi, thân thủ của ta ngươi là biết.
  • Đội trưởng có chút do dự, trong mắt vẫn không tiêu tan được vẻ lo lắng.
  • yusheng
    yusheng
    Tôi đi với Lưu Diệu Văn!
  • Tôi xung phong nhận việc giơ tay lên, chớp chớp mắt, chờ mong nhìn đội trưởng và Lưu Diệu Văn.
  • Tuy rằng ngay từ đầu tôi rất sợ tang thi, nhưng sau khi trải qua một lần kia, cũng cảm thấy không đáng sợ như vậy, dù sao cho hắn một cái bạo đầu là được!
  • Đội trưởng nhìn tôi một cái, coi như tôi đang nói đùa: "Cậu chỉ là một người bình thường không có dị năng, huống hồ cậu còn bị thương trong người, vẫn nên ở lại dưỡng thương cho tốt rồi nói sau.
  • Lưu Diệu Văn cũng nhàn nhạt liếc tôi một cái, đáy mắt không biết tự lượng sức mình đảo qua, nhưng vẫn bị tôi bắt được.
  • Đây là xem thường sáng loáng a! Đây là công kích cá nhân, được chứ?!
  • yusheng
    yusheng
    Không cần lo lắng cho ta, vết thương của ta không sao, hơn nữa trước kia ta từng học qua Taekwondo, cho dù không thể dùng tay, ta còn có thể dùng chân!
  • Trước kia ngược lại là không có nhìn ra nàng luyện qua, thế nhưng thời điểm nàng đánh úp sấp Quách Ngao, một chiêu kia xoay người đá nhanh chuẩn ác, mặc dù không trí mạng, nhưng cường độ khống chế vừa vặn, sẽ chỉ làm cho đối phương đau đớn khó nhịn. Khi đó hắn mới biết, không nghĩ tới nàng ẩn sâu như vậy, dĩ nhiên cũng có thân thủ.
  • liuyaowen
    liuyaowen
    Không phải lo lắng cho ngươi, là sợ ngươi cản trở.
  • Khóe miệng Lưu Diệu Văn gợi lên một tia trào phúng, lời của hắn giống như một chậu nước lạnh, trong nháy mắt dập tắt trái tim nóng bỏng của tôi.
  • liuyaowen
    liuyaowen
    Ngươi vẫn là thành thật ở chỗ này đi, đừng thêm phiền là được.
  • Không ngờ lại nói tôi là một kẻ phiền phức......
  • Dứt lời, hắn không đợi ta trả lời, nhìn đội trưởng kiên nghị nói:
  • liuyaowen
    liuyaowen
    Ý ta đã quyết, cứ quyết định như vậy.
  • Đội trưởng biết không lay chuyển được hắn, cho dù không đồng ý cũng không tiện nói cái gì nữa, đành phải thở dài.
  • Sau đó, Lưu Diệu Văn đứng dậy tuyên bố kết quả thương thảo với mọi người.
  • liuyaowen
    liuyaowen
    Có ý kiến gì không?
  • -
14
Cố chấp đại lão đừng hắc hóa: Có ý kiến gì không?