Nàng trực tiếp hướng phòng ngủ đi đến, sau đó, cầm lấy trong tay mình búa, liền hung hăng gõ phòng ngủ bên ngoài khóa.
Bành......
Bành......
Bành......
Tiếng búa gõ khóa không ngừng truyền đến.
Hai người đang cao trào đều không hẹn mà cùng nhíu nhíu mày, Lưu Diệu Văn dừng động tác đang làm, cực độ không kiên nhẫn đứng lên.
Quần áo cũng chưa kịp mặc, trực tiếp mở ra, sắp bị gõ hỏng cửa.
liuyaowen"Cô gái này có bệnh không?"
liuyaowenĐây là nhà của tôi!
liuyaowenTa muốn mang theo ai thì mang theo!
Mà Quý Tiểu Mạn căn bản không để ý Lưu Diệu Văn đang nói gì, bị Lưu Diệu Văn trước mắt dọa đến choáng váng.
Lưu Diệu Văn, hắn, hắn...... Hắn lại trần truồng đi ra?
Tầm mắt Quý Tiểu Mạn không khỏi rơi vào bụng Lưu Diệu Văn, sáu khối cơ bụng của Lưu Diệu Văn càng rõ ràng, Quý Tiểu Mạn nhìn cơ bụng của Lưu Diệu Văn, trong khoảng thời gian ngắn có chút thất thần, ngay cả lời vốn biết oán giận cũng quên nói.
Tầm mắt tiếp tục di chuyển xuống, mặt Quý Tiểu Mạn đỏ bừng.
liuyaowenNhư thế nào, nhìn tôi đến choáng váng rồi, chưa từng thấy qua nam nhân?
Tay của Lưu Diệu Văn, trong lúc lơ đãng đã nhấc cằm Quý Tiểu Mạn lên, khóe miệng bỗng nhiên gợi lên một nụ cười tà mị, sau đó, hắn lại đưa tay nhẹ nhàng chà xát đường nét gò má Quý Tiểu Mạn
Nữ nhân trước mắt này bộ dạng kỳ thật rất đẹp mắt, không kém Lộc Tiểu Đào chút nào, thậm chí chỉ có hơn mà không bằng, đáng tiếc...
jixiaoman.Hồ...... Nói bậy bạ gì đó!
Quý Tiểu Mạn giờ này khắc này mới nghĩ đến chính sự của mình, nàng thu hồi bộ dáng vừa rồi có chút thẹn thùng, nâng mắt lên, nhìn thẳng Lưu Diệu Văn.
Khẩu khí nói ra có chút lạnh như băng, tuy rằng loại lạnh như băng này là cô cố ý giả bộ, nhưng Lưu Diệu Văn vẫn nghe ra sự xa cách trong khẩu khí của cô.
jixiaoman."Ta bây giờ là thê tử của ngươi, gian phòng ngủ này là thuộc về hai chúng ta, không cho phép ngươi mang những nữ nhân khác tiến vào."
liuyaowenNếu ta muốn mang theo, ngươi có thể làm gì ta chứ!
Chẳng biết tại sao, giờ này khắc này Lưu Diệu Văn nhìn trước mắt người phụ nữ này, trong khoảng thời gian ngắn nổi lên đồ chơi, hắn khoát ở Quý Tiểu Mạn trên cằm tay như cũ không có buông ra.
jixiaoman."Dù sao anh cũng không thích em, đã như vậy, vậy thì ly hôn đi."
Lưu Diệu Văn như thế nào cũng thật không ngờ Quý Tiểu Mạn sẽ đem hai chữ ly hôn nói ra, cô...... lại dám nói ly hôn với anh?
Rõ ràng ngay từ đầu nàng, hao hết tâm tư vào Lưu gia, đều là vì cùng mình kết hôn, hôm nay vừa mới kết hôn nửa năm, nàng liền chịu không nổi?
liuyaowen(Quý Tiểu Mạn a Quý Tiểu Mạn, cái này chịu không nổi?]
liuyaowen(Sau này có ngươi chịu.)
Nghĩ tới đây, Lưu Diệu Văn hơi mím môi, khinh thường cười.
liuyaowenNhư thế nào? Hiện tại muốn trốn? Ngươi cảm thấy còn có cơ hội trốn sao?
jixiaoman.Lưu Diệu Văn, tôi cảm thấy anh thật sự có bệnh.
jixiaoman."Em và anh ly hôn, chẳng phải tốt hơn sao?"
jixiaoman.Ngươi có thể cùng người mình yêu song túc song phi.
jixiaoman."Hôm nay anh muốn ly hôn với em, em lại không đồng ý, xem ra em đối với người tình kia vẫn chưa đủ yêu."
Lưu Diệu Văn thẹn quá hóa giận, hắn bỗng nhiên giơ bàn tay lên hung hăng tát nàng một cái, trong ánh mắt của hắn xẹt qua một tia lạnh như băng.
liuyaowenTôi không yêu cô ấy?
liuyaowenChẳng lẽ yêu em?!
liuyaowenQuý Tiểu Mạn, đừng ở chỗ này châm ngòi tình cảm giữa tôi và Tiểu Đào!
…