jixiaomanTa không cần phải lừa ngươi.
jixiaoman"Khi đó tôi chỉ đơn thuần cảm thấy... Vì tình cảm của mình và Lưu Diệu Văn có thể khôi phục như thường, cô ở trong tù, rất tốt."
majiaqi"Tiểu Mạn... về sau trái tim anh đối với em, sẽ theo đoạn băng ghi hình này, chậm rãi biến mất..."
Mã Gia Kỳ nói xong, hốc mắt nhất thời đỏ lên, trái tim anh đối với cô thật ra đã sớm biến mất rồi, nhưng vẫn ôm một tia kỳ vọng, kỳ vọng...... Trong lòng Quý Tiểu Mạn có thể có một chút vị trí của anh hay không?
Quý Tiểu Mạn liếc mắt nhìn Mã Gia Kỳ, nói không đau lòng là hoàn toàn không thể nào, nhưng mà, cô... cũng không có tư cách để đau lòng Mã Gia Kỳ.
Phải không?
jixiaomanBiến mất tốt lắm!
jixiaomanCầu về cầu đường về.
jixiaoman"Không ai nợ ai nữa."
jixiaomanHiện tại ngươi cũng đã có thê tử......
jixiaoman"Đúng rồi, vợ anh còn mang thai."
jixiaomanCon của các ngươi...... Bảo vệ được chưa?
Nghe Quý Tiểu Mạn đột nhiên nhắc tới đứa bé kia, lông mày Mã Gia Kỳ nhất thời nhíu rất sâu, cậu hơi nhếch khóe môi, chỉ nói một câu.
majiaqiĐây không phải chuyện ngươi nên quản!
Sau đó, Mã Gia Kỳ liền xoay người rời đi.
Không ai biết trong nháy mắt hắn xoay người rời đi, trái tim đối với người nào đó, hoàn toàn sụp đổ.
Đã đến lúc bỏ xuống chưa?
Có lẽ là nên buông xuống.
Kỳ thật hắn sớm nên buông xuống đi, nếu như hắn đã sớm buông xuống tình cảm đối với Quý Tiểu Mạn, có lẽ, đứa nhỏ kia sẽ... sẽ không phát sinh chuyện ngoài ý muốn.
Nhưng vì cái gì, đến chịu tội cho đoạn tình cảm này chính là hài tử hắn còn chưa sinh ra.
…
Quý Tiểu Mạn cũng không nhìn Mã Gia Kỳ rời đi, mà là, sau khi Mã Gia Kỳ vừa xoay người rời đi, liền lập tức dời đi tầm mắt.
Tầm mắt, mới thoáng dời sang bên trái, liền nhìn thấy Lưu Diệu Văn đứng ở cửa WC.
Lưu Diệu Văn...... Anh ta...... đứng ở đây lúc nào?
Đứng ở đây bao lâu rồi?
Lưu Diệu Văn nhẹ nhàng gọi một tiếng.
Sau đó liền đột nhiên nở nụ cười
liuyaowenAnh...... và Mã Gia Kỳ......
Nói tới đây, Lưu Diệu Văn liền không nói thêm gì nữa, hắn nghe ra, quan hệ giữa Quý Tiểu Mạn và Mã Gia Kỳ hoàn toàn rạn nứt rồi chứ?
Nếu thật sự như vậy, vậy... Quý Tiểu Mạn... có phải... có thể thu hồi trái tim vốn dành cho Mã Gia Kỳ không?
jixiaoman.Tôi và Mã Gia Kỳ...
jixiaoman.Vốn không có bất kỳ quan hệ nào.
jixiaoman.Được rồi được rồi, không nói hắn nữa.
jixiaoman.Diệu Văn, anh đưa em về phòng bệnh đi.
Lưu Diệu Văn ngoan ngoãn vươn tay, để Quý Tiểu Mạn đỡ mình.
…
Mấy ngày kế tiếp, vẫn là bình bình đạm đạm.
Còn có hai ngày, có hai ngày là ngày Lưu Diệu Văn xuất viện.
Bởi vậy, Quý Tiểu Mạn sớm gửi một tin nhắn wechat cho Hạ Tuấn Lâm, cậu ghi chú cho Hạ Tuấn Lâm rất chính thức, ghi chú là: Hạ ảnh đế
jixiaomanHôm nay chúng ta có thể bắt đầu quay phim.
Rất nhanh, di động của Quý Tiểu Mạn liền truyền đến tiếng rung.
Nói thật, cô thật không ngờ Hạ Tuấn Lâm lại trả lời.
hejunlin[WeChat] Có chắc không?
hejunlinĐừng để đến lúc quay phim lại có bộ dạng tâm sự nặng nề.
jixiaoman[WeChat] Chắc chắn
hejunlin[wechat] Được, tôi đi nói với đoàn làm phim, chiều nay chúng ta sẽ bắt đầu quay.
jixiaoman[wechat] Cảm ơn, Hạ ảnh đế.
hejunlinSao lại gọi tôi là Hạ ảnh đế?
jixiaoman[wechat] Vậy...... Tuấn Lâm, cảm ơn...
hejunlin[wechat] Thế mới đúng chứ.
……