Giọng Mã Gia Kỳ có chút vui sướng.
jixiaoman.Vậy tôi cúp máy trước.
…
Sau khi đi toilet xong, Quý Tiểu Mạn liền trực tiếp đi ra khỏi nhà, đi tới bên cạnh thang máy, ấn thang máy, vừa định đi vào, đối diện lại đụng phải khuôn mặt lạnh như sương của Lưu Diệu Văn.
Kỳ thật vừa mới bắt đầu, khi Lưu Diệu Văn nhìn thấy Quý Tiểu Mạn xuất hiện ở cửa thang máy, rất rõ ràng kinh ngạc trong nháy mắt, nhưng mà, ngay sau đó, trong nháy mắt Quý Tiểu Mạn ngẩng đầu, mặt của hắn lập tức lạnh nhạt với Băng Sương.
Thanh âm cũng cố ý lạnh lùng vài phần.
jixiaoman.Tôi đi đâu còn cần báo cáo với anh?
jixiaoman.Anh đưa phụ nữ về nhà mà không báo cáo với tôi.
Lưu Diệu Văn cười lạnh một tiếng, sau đó, liền trực tiếp đi ra thang máy, kéo Quý Tiểu Mạn tới bức tường phía sau.
liuyaowenTa không cho ngươi đi, ngươi không được đi đâu cả!
Một thanh âm không mang theo bất kỳ nhiệt độ nào vang lên bên tai, mặt Lưu Diệu Văn cách Quý Tiểu Mạn rất gần.
Hơi thở ấm áp anh thở ra khiến mặt cô có chút đỏ.
Ngay sau đó, một tay Lưu Diệu Văn nặng nề đặt lên vai cô.
Sau đó, không đợi Tô Tiểu Mạn có phản ứng.
Hắn cúi người, mang theo chút ý tứ trả thù, trên môi Tô Tiểu Mạn.
Nụ hôn của anh bá đạo mà dã man.
Tô Tiểu Mạn lông mày nhất thời nhíu thật sâu, tuy rằng, nàng ở trước đó trải qua mấy cái thế giới đã không có nụ hôn đầu tiên, nhưng là, lại chưa bao giờ bị người mạnh mẽ như thế hôn qua.
Lưu Diệu Văn cho rằng mình là ai?
Muốn hôn thì hôn? Muốn tùy tiện mang nữ nhân tới nhà thì mang nữ nhân tới nhà?
Tô Tiểu Mạn điên cuồng đẩy Lưu Diệu Văn nhưng làm thế nào cũng đẩy không nổi.
Hắn vốn chỉ là muốn trả thù nàng, cũng không biết chuyện gì xảy ra, trước mắt nữ nhân này cánh môi mềm mại, hôn lên so với Lộc Tiểu Đào cư nhiên càng có cảm giác.
Ánh mắt Tô Tiểu Mạn trừng thật to, lĩnh vực bị Lưu Diệu Văn chạm vào giống như một dòng điện xuyên qua!
Sau đó.
Một màn kịch đã xảy ra.
Bành...... "Một tiếng vang thật lớn, Quý Tiểu Mạn sử dụng khí lực toàn thân ném Lưu Diệu Văn qua vai, liền hung hăng ngã trên mặt đất.
jixiaoman.Lão nương ta không phát uy, coi như lão nương là mèo bệnh đúng không?
liuyaowenMày chết chắc rồi!
liuyaowenNgươi lại dám ném ta?
Lưu Diệu Văn sờ sờ cái mông có chút bị ngã đau, tức giận từ trên mặt đất đứng dậy, mà Quý Tiểu Mạn trực tiếp xem nhẹ Lưu Diệu Văn, tựa như lúc trước Lưu Diệu Văn xem nhẹ cô.
Cửa thang máy vốn đã bị đóng, là Quý Tiểu Mạn lại một lần nữa nhấn nút mở thang máy, thang máy từ từ mở ra.
Quý Tiểu Mạn vừa định đi vào, lại bị đứng dậy, Lưu Diệu Văn kéo lại.
liuyaowenĐừng hòng đi đâu hết!
liuyaowenQuý Tiểu Mạn, đây là nhà của tôi, tôi bảo cậu ở lại cậu nhất định phải ở lại, tôi không cho cậu đi, cậu không thể đi đâu cả!
Gặp qua bá đạo, chưa thấy qua bá đạo như vậy?
Thật TM cho rằng mình bá đạo tổng giám đốc?
jixiaoman.Lưu Diệu Văn, có phải anh có bệnh hay không.
jixiaoman.Rõ ràng là anh nói ghét em, ly hôn với anh anh không đồng ý, bây giờ em muốn rời đi, anh cũng không đồng ý! Ngươi rốt cuộc muốn ta làm gì ngươi mới hài lòng?
Rốt cuộc muốn hắn như thế nào mới hài lòng?
Nghe Quý Tiểu Mạn nói, Lưu Diệu Văn có chút thất thần, giống như trong khoảng thời gian ngắn, hắn cũng không biết mình rốt cuộc muốn cô như thế nào.
Lúc trước anh luôn nói với cô
Cút ra ngoài! Ta không muốn nhìn thấy ngươi!
chengxiaoxin(zuozhe)Cảm ơn hoa
chengxiaoxin(zuozhe)Chị em này chị thật sự rất quen mắt, hình như mỗi quyển sách em đều có chút quen mắt.
chengxiaoxin(zuozhe)Buổi tối còn có một canh