yuanzhujixiaoman"Không phải, kỳ thật ta là muốn nói cho ngươi biết, thời cơ có thể phát triển đến nước này, ta đã rất hài lòng."
yuanzhujixiaoman"Ta muốn cám ơn ngươi, để cho ta biết Lưu Diệu Văn cùng Lộc Tiểu Đào trong lúc đó quan hệ chẳng qua là diễn trò, để cho ta biết trong lúc đó căn bản không có bất kỳ yêu, cũng cám ơn ngươi để cho ta biết, ta... không phải bọn họ trong lúc đó cảm tình người trở ngại."
yuanzhujixiaomanCàng phải cảm ơn anh......
yuanzhujixiaomanĐể cho Lưu Diệu Văn...... để cho Lưu Diệu Văn thích...... thượng ta!
Quý Tiểu Mạn hơi mím môi, lại lau nước mắt, đột nhiên hỏi
jixiaoman.Anh... vẫn để ý đến Lưu Diệu Văn như vậy sao?
yuanzhujixiaomanVậy còn ngươi......
yuanzhujixiaomanCậu vẫn rất thích Mã Gia Kỳ sao?
Quý Tiểu Mạn sau khi nghe nói như thế vội vàng lắc đầu, cô nghĩ đến biểu tình chán ghét của Mã Gia Kỳ khi nói những lời đó với mình, cô liền phát hiện tình yêu của mình đối với cô kỳ thật cũng không sâu đậm như vậy.
Hoặc là......
Sự yêu thích của cô, đã sớm bị Mã Gia Kỳ hết lần này đến lần khác tổn thương, rõ ràng cô không làm gì sai, Mã Gia Kỳ lại hết lần này đến lần khác oan uổng cô, hiểu lầm cô.
Đã từng yêu?
Yêu đi.
Chỉ là... mệt mỏi, không muốn yêu nữa.
yuanzhujixiaomanĐúng vậy, một đoạn tình cảm mệt mỏi, nên buông tha.
yuanzhujixiaomanTa ngược lại cảm thấy......
yuanzhujixiaomanTình cảm giữa cô và Lưu Diệu Văn, từ từ trở nên sâu đậm.
jixiaomanKhông có khả năng!
jixiaomanEm không thể yêu Lưu Diệu Văn! Có phải vì anh thích Lưu Diệu Văn nên...
yuanzhujixiaomanKhông, không phải vì chuyện này.
yuanzhujixiaoman"Đây đã là cuộc sống của em, cho nên anh sẽ không xen vào em, anh chỉ là, muốn nói cho em biết, bây giờ em đối với Lưu Diệu Văn... đã có chút để ý, chẳng lẽ không phải sao?"
jixiaoman.Không phải......
jixiaoman.Không phải......
Quý Tiểu Mạn điên cuồng lắc đầu, cũng không biết có phải nguyên chủ Quý Tiểu Mạn nói trúng tâm sự của nàng hay không, nàng lại cảm giác đại não của mình có một chút hỗn loạn.
Trong đầu, dĩ nhiên là hình ảnh Lưu Diệu Văn đến phía sau ôn nhu đối đãi với mình.
…
jixiaoman.Không...... Không phải, tôi không thích Lưu Diệu Văn......
Trên giường, Quý Tiểu Mạn liều mạng lắc đầu, sau đó, cô từ trên giường nháy mắt tỉnh lại, trên trán cô tràn đầy mồ hôi lạnh, tay cũng gắt gao nắm chặt góc chăn.
Thì ra chỉ là một giấc mơ.
Tại sao lại có một giấc mơ kỳ lạ như vậy?
Lại có thể mơ thấy... về Lưu Diệu Văn
Ngày hôm qua, cô bị Nghiêm Hạo Tường đối xử như vậy, cô hẳn là sẽ gặp ác mộng về Nghiêm Hạo Tường mới đúng, không phải sao? Nhưng...... tại sao, ngược lại lại mơ thấy có liên quan đến Lưu Diệu Văn......
Dường như, sau khi cô tỉnh dậy.
Nghiêm Hạo Tường dĩ nhiên cũng không có cho nàng lưu lại quá lớn bóng ma, ngày hôm qua nàng là thật sự rất tức giận, nhưng là đến phía sau, nàng lại không tức giận.
Cô cũng không phải chưa từng bị ép buộc hoan ái
Cô thật sự đã thành thói quen, cho nên ngày hôm qua cô chỉ là hoàn toàn tuyệt vọng với Nghiêm Hạo Tường, anh trai từng cho cô ánh sáng, đã biến thành bộ dáng này.
Cũng giống như Lưu Diệu Văn mà cô từng chán ghét đã làm tổn thương cô, a...
Quý Tiểu Mạn chậm rãi đi tới trước gương trang điểm, nhìn mình trong cặp kính.
Bỗng nhiên, cô...... lại liên tưởng đến bộ dáng Lưu Diệu Văn từng giúp mình chải đầu trước gương trang điểm.
_
liuyaowenTiểu Mạn, anh giúp em chải tóc nhé? Hả?
.
liuyaowen"Tiểu Mạn, không có lỗi, ta chải không đẹp mắt, đây là lần đầu tiên ta giúp một nữ hài tử chải tóc."
.
liuyaowenTiểu Mạn, đừng rời khỏi anh được không?...
.
.
liuyaowenTiểu Mạn, sau khi ly hôn chúng ta còn có thể làm bạn bè sao?
.