TN: Nam chính không theo kịch bản / Chương 128: Đừng Đến Đây
TN: Nam chính không theo kịch bản
  • songyaxuan
    songyaxuan
    "Chẳng qua là bởi vì, Tiểu Mạn lúc trước đã trải qua một ít chuyện thương tâm, ta... Ta không muốn để cho nàng nhớ lại những chuyện thương tâm kia, cho nên cũng chỉ có thể phiền toái bác sĩ ngươi, để cho nàng bảo trì mất trí nhớ trạng thái."
  • songyaxuan
    songyaxuan
    "Dù sao có đôi khi một ít ký ức thống khổ, vẫn là quên đi tương đối tốt, bác sĩ, anh nói có đúng hay không?"
  • Lúc nói những lời này, cặp mắt kia của Tống Á Hiên tràn ngập ưu thương, ngay cả Tống Á Hiên cũng đã không phân biệt được mình đến tột cùng là giả vờ, hay là thật sự...... Hi vọng Quý Tiểu Mạn quên đi những hồi ức thống khổ kia.
  • Bác sĩ nhìn thoáng qua Tống Á Hiên, lập tức thở dài một hơi, nói:
  • wannenglongtao
    wannenglongtao
    Thì ra là như vậy a!
  • wannenglongtao
    wannenglongtao
    "Anh muốn cô ấy quên đi những ký ức đau đớn, đúng không?"
  • wannenglongtao
    wannenglongtao
    Được, ta giúp ngươi......
  • songyaxuan
    songyaxuan
    Cám ơn.
  • Tống Á Hiên gật đầu nói cảm ơn, lại cùng bác sĩ hàn huyên vài câu sau đó liền đi ra khỏi phòng y tế, cơ hồ là vừa mới xoay người, tất cả lo lắng trên mặt Tống Á Hiên biến mất hầu như không còn, ngẫu nhiên lộ ra một tia mỉm cười thực hiện được.
  • songyaxuan
    songyaxuan
    (A, Mã Gia Kỳ.
  • songyaxuan
    songyaxuan
    (Cùng ta đấu, ngươi đấu không lại đâu!)
  • songyaxuan
    songyaxuan
    Ta ngược lại muốn nhìn xem, cuối cùng người thắng đến tột cùng là ta hay là ngươi!
  • Chỉ cần Quý Tiểu Mạn vĩnh viễn mất đi trí nhớ, như vậy, hắn liền vĩnh viễn là người có phần thắng.
  • Giữa anh và Quý Tiểu Mạn là vợ chồng.
  • Còn Mã Gia Kỳ thì sao?
  • Tính là gì?
  • Nói trắng ra, chẳng qua là tiểu tam mà thôi.
  • ………………
  • Trong phòng bệnh, sau khi Quý Tiểu Mạn xác nhận xung quanh không có một bóng người, liền chậm rãi thò đầu ra khỏi chăn, trái tim của cô đập rất nhanh, đôi mắt cẩn thận đánh giá xung quanh.
  • Sợ, chung quanh bỗng nhiên lại toát ra người nào mình không quen biết.
  • jixiaoman
    jixiaoman
    (Họ...)
  • jixiaoman
    jixiaoman
    (Đều đi rồi...)
  • Quý Tiểu Mạn thở phào nhẹ nhõm.
  • Hai người đàn ông kia đến tột cùng là ai? Cô ấy... biết họ sao?
  • Mang theo nghi vấn này, Quý Tiểu Mạn mạnh mẽ vỗ vỗ đầu của mình, ý đồ đem trí nhớ của hai người đàn ông kia từ trong đầu của mình đào móc ra, nhưng là, vô luận nàng cố gắng cỡ nào đi nhớ lại, lại thủy chung không cách nào nhớ lại về hai người bọn họ bất luận cái gì tin tức.
  • Thậm chí, chính nàng là ai, nàng cũng không biết.
  • Quý Tiểu Mạn vẻ mặt mờ mịt nhìn trần nhà, cứ như vậy nằm ở nơi đó, gần nửa canh giờ sau, nương theo tiếng gõ cửa "Két", Tống Á Hiên hai tay đút túi đi vào.
  • Tống Á Hiên híp mắt, chú ý tới Quý Tiểu Mạn trên giường bệnh thấy sau khi cậu đi tới cả người bắt đầu phát run, nhìn một màn này, tim Tống Á Hiên hơi đau
  • Hắn nhíu mày, đi về phía Quý Tiểu Mạn, trong giọng nói thiếu đi sự tức giận và địch ý đối với Quý Tiểu Mạn lúc trước, cũng đúng, ai lại so đo với một người mất trí nhớ chứ?
  • songyaxuan
    songyaxuan
    Này, anh...... anh không sao chứ?
  • songyaxuan
    songyaxuan
    Bây giờ cảm giác thế nào?
  • songyaxuan
    songyaxuan
    Nghe nói lúc trước là bị đụng vào đầu, ngươi...... Đầu của ngươi còn đau không?
  • Tống Á Hiên nói xong, tầm mắt rơi vào chỗ băng gạc quấn quanh đầu Quý Tiểu Mạn, xung quanh băng gạc thậm chí còn có một ít tụ huyết, nhìn thấy Tống Á Hiên trong lúc lơ đãng đau đớn.
  • Nhưng mà, lời nói của Tống Á Hiên lại dọa cho Quý Tiểu Mạn liên tục lui về phía sau, Quý Tiểu Mạn kéo chăn của mình lên người mình, một bộ cự tuyệt cùng hắn trao đổi
  • jixiaoman.
    jixiaoman.
    Ngươi...... Ngươi là ai?
  • jixiaoman.
    jixiaoman.
    Đừng tới đây!
  • Không biết tại sao, khi nhìn thấy người đàn ông trước mắt này, nỗi sợ hãi trong lòng cô còn lớn hơn cả lúc nhìn thấy Mã Gia Kỳ.
  • Cái loại sợ hãi không có lý do này, làm cho Quý Tiểu Mạn cả người không ngừng lui về phía sau, cuối cùng, run rẩy trực tiếp ngã trên mặt đất.
14
Chương 128: Đừng Đến Đây