TN: Nam chính không theo kịch bản
  • Ngực Tống Á Hiên đau đớn kịch liệt, bên tai bỗng nhiên nhớ tới lời bác sĩ nói
  • "Kể cho bệnh nhân nghe về những kỷ niệm đẹp giữa hai người, như vậy mới có lợi cho bệnh nhân tỉnh lại."
  • Tống Á Hiên khẽ mím môi, từ trên giường bệnh chậm rãi đứng lên, một lần nữa ngồi trở lại ghế bên cạnh giường bệnh, đầu óc Tống Á Hiên nhanh chóng tìm kiếm hồi ức giữa bọn họ.
  • Nhưng
  • Nhưng tại sao......
  • Vì sao hồi ức mấy năm gần đây giữa bọn họ, chỉ có đau xót, lại không có một chút tốt đẹp nào.
  • Tống Á Hiên theo bản năng siết chặt nắm đấm, tầm mắt lại rơi vào trên mặt Quý Tiểu Mạn, lại không có lý do gì khiến ngực Tống Á Hiên run lên.
  • songyaxuan.
    songyaxuan.
    Quý Tiểu Mạn.
  • songyaxuan.
    songyaxuan.
    Ngươi, ngươi nhớ không?
  • songyaxuan.
    songyaxuan.
    Giữa chúng ta đã từng......
  • songyaxuan.
    songyaxuan.
    "Đã từng rất tốt đẹp."
  • songyaxuan.
    songyaxuan.
    Tuy rằng cái loại tốt đẹp này, đã qua hơn 10 năm, nhưng ít nhất, nó đã từng tồn tại.
  • Tống Á Hiên hơi nhếch khóe môi, nhẹ nhàng cười, lần nữa vươn tay, nắm thật chặt lòng bàn tay Quý Tiểu Mạn.
  • songyaxuan.
    songyaxuan.
    "Anh còn nhớ lần đầu tiên chúng ta gặp nhau không?"
  • songyaxuan.
    songyaxuan.
    "Chúng ta lần thứ nhất gặp mặt thời điểm, ngươi buộc hai cái bím tóc nhỏ, hấp tấp chạy đến trước mặt ta, hỏi ta, ta là mới tới hàng xóm sao, sau đó, còn nói muốn cùng ta kết giao bằng hữu."
  • Tống Á Hiên nói xong, ý cười trên mặt càng sâu, ngay cả chính hắn tựa hồ cũng không có phát hiện, khi hắn trần thuật những chuyện trước kia, trên mặt hắn sẽ có nụ cười trong lúc lơ đãng lộ ra.
  • songyaxuan.
    songyaxuan.
    Lúc đó ta đã cảm thấy.
  • songyaxuan.
    songyaxuan.
    "Em là một cô gái rất đặc biệt, so với anh, em hướng ngoại như ánh mặt trời, còn anh, mà anh từ nhỏ tính cách nội liễm, không thích nói chuyện, cũng... không biết chủ động nói chuyện với người khác như thế nào."
  • songyaxuan.
    songyaxuan.
    "Từ nhỏ đến lớn tôi hầu như không có bạn bè."
  • songyaxuan.
    songyaxuan.
    "Ngươi, Quý Tiểu Mạn, là bằng hữu thứ nhất của ta, bằng hữu thứ nhất ta muốn đi quý trọng."
  • Tống Á Hiên vừa nói, trong đầu cũng vừa nhớ lại cảnh tượng lần đầu gặp Quý Tiểu Mạn.
  • Thì ra, tất cả những chuyện đã từng xảy ra với Quý Tiểu Mạn, trong lòng cậu cũng chưa bao giờ quên, chỉ là, cậu không muốn nhớ tới.
  • songyaxuan.
    songyaxuan.
    "Ngươi còn nhớ không?"
  • songyaxuan.
    songyaxuan.
    "Khi đó ta, thậm chí một lần cảm thấy, có thể có bằng hữu như ngươi, cuộc đời này là đủ rồi, là ta đời này vui vẻ nhất chuyện tình."
  • songyaxuan.
    songyaxuan.
    "Lần đầu tiên em đi công viên giải trí, vẫn là anh dẫn em đi, anh dẫn em đi ngồi vòng xoay ngựa gỗ, dẫn em đi chơi xe đụng, anh... lúc đó anh giống như một người lớn nhỏ, mang theo em chưa bao giờ chơi những thứ đó. anh giống như một hướng dẫn viên du lịch, cùng em giới thiệu hạng mục trong công viên giải trí."
  • songyaxuan.
    songyaxuan.
    "Em chưa bao giờ thích ăn kem, bởi vì em chưa từng ăn qua, hơn nữa từ nhỏ cha em đã nói với em, con trai không nên ăn loại đồ ngọt như kem này, nhưng lần đó, anh dẫn em đi ăn kem, em mới biết được, thì ra kem ngon như vậy."
  • songyaxuan.
    songyaxuan.
    "Sau đó a, có một lần ta mang theo Tiểu Mãn cùng đi cùng một cửa hàng mua kem, ta vậy mà phát hiện, không có trước đó hương vị, vì...
  • songyaxuan.
    songyaxuan.
    Vì sao không ngọt...... Vì sao không ngon......
  • Một câu này vì sao, Tống Á Hiên tựa hồ là đang tự hỏi mình, nhưng về phần đáp án kia, hắn... bỗng nhiên có chút sợ hãi.
  • Trong nháy mắt Tống Á Hiên lại một lần đỏ mắt, hơi ngẩng đầu nhìn về phía trần nhà, cố gắng làm cho ướt át trong mắt mình không có chảy xuống.
14
93% còn nhớ không?