TN: Nam chính không theo kịch bản
  • Quý Tiểu Mạn có chút tò mò nhíu mày
  • Lưu Diệu Văn thật sự tin tưởng cô và Mã Gia Kỳ như vậy sao? Ngay cả mình sẽ nói gì với Mã Gia Kỳ cũng không tự mình đến nghe?
  • Tuy rằng những lời mình nói có thể khiến Lưu Diệu Văn tạm thời xua tan nghi ngờ giữa cô và Mã Gia Kỳ, nhưng... anh thật sự... không muốn biết, cô sẽ nói gì với Mã Gia Kỳ sao.
  • Còn chưa kịp cẩn thận suy nghĩ, Lưu Diệu Văn liền sờ sờ đầu Quý Tiểu Mạn, nói:
  • liuyaowen
    liuyaowen
    Tiểu Mạn.
  • liuyaowen
    liuyaowen
    "Ngươi muốn cùng bằng hữu của ngươi nói chuyện, ta sẽ không đi qua, đỡ cho ta ở nơi đó, các ngươi nói chuyện cũng không được tự nhiên."
  • jixiaoman.
    jixiaoman.
    A Văn?
  • Lưu Diệu Văn thật sự nghĩ như vậy?
  • Đáng tiếc, nàng không tin!
  • Tin hắn mới có quỷ!
  • Trên mặt Quý Tiểu Mạn cố giả bộ cười, gật gật đầu, lại một lần nữa thuần thục kiễng mũi chân, hôn lên mặt Lưu Diệu Văn.
  • jixiaoman.
    jixiaoman.
    A Văn, ngươi thật tốt......
  • wannenglongtao
    wannenglongtao
    "Vậy... Quý tiểu thư, chúng ta đi thôi."
  • jixiaoman.
    jixiaoman.
    Ừ.
  • Quý Tiểu Mạn nhẹ nhàng gật đầu, liền theo cảnh sát một đường đi tới phòng giam của Mã Gia Kỳ.
  • Quý Tiểu Mạn gần như là mới vừa đi tới cửa phòng giam, liền ngửi được một cỗ mùi mốc meo, ngay sau đó, nàng thấy được trong phòng giam cư nhiên có mấy con chuột ở trên tường càn rỡ bò.
  • Mùi mốc meo kia khiến Quý Tiểu Mạn có chút buồn nôn.
  • jixiaoman.
    jixiaoman.
    Nôn......
  • Cô thật sự ngửi thấy có chút muốn nôn.
  • Không thể tưởng tượng, nhiều ngày như vậy, Mã Gia Kỳ đều ở trong tình huống âm u này?
  • Trong lòng Quý Tiểu Mạn mơ hồ nổi lên đau đớn, tầm mắt của cô rơi vào trên người Mã Gia Kỳ đang ngồi xổm trong góc, không biết đang suy nghĩ cái gì.
  • Mã Gia Kỳ cuộn tròn trong góc, cúi đầu, trên người mặc một bộ quần áo giam giữ phạm nhân, trên tay đeo còng tay, trên chân thậm chí còn đeo xiềng chân.
  • Cảnh sát thay Quý Tiểu Mạn mở cửa cũ, hướng Quý Tiểu Mạn Tiểu Mạn cười cười, làm một cái thủ thế mời.
  • wannenglongtao
    wannenglongtao
    Quý tiểu thư mời vào đi.
  • Tựa hồ là sau khi nghe được ba chữ Quý tiểu thư, ánh mắt vốn dại ra của Mã Gia Kỳ trong nháy mắt trở nên có thần, hắn chậm rãi ngẩng đầu lên, đối diện lại trông thấy Quý Tiểu Mạn đang từng bước đi về phía mình.
  • Quý Tiểu Mạn cũng nhìn Mã Gia Kỳ, một thiếu niên vốn đang tốt, sao ở trong tù vài ngày đã bị tra tấn thành bộ dáng này?
  • Hắn thậm chí còn có một ít râu ria, người cũng gầy đi rất nhiều rất nhiều.
  • jixiaoman.
    jixiaoman.
    Gia Kỳ......
  • majiaqi
    majiaqi
    Tiểu Mạn......
  • Hai người cơ hồ là trăm miệng một lời mở miệng.
  • Mã Gia Kỳ cười với Quý Tiểu Mạn, đây là lần đầu tiên trong mấy ngày qua anh cười.
  • majiaqi
    majiaqi
    Ngươi đến thăm ta?
  • majiaqi
    majiaqi
    "Cuối cùng anh cũng đến thăm tôi?"
  • jixiaoman.
    jixiaoman.
    Ừ, Gia Kỳ, tôi tới đây...
  • Quý Tiểu Mạn cười đi về phía Mã Gia Kỳ, theo bản năng muốn đưa tay ôm Mã Gia Kỳ, có lẽ là bởi vì quá nhớ nhung, lo lắng, cho nên Quý Tiểu Mạn mới có một loại xúc động muốn ôm chặt lấy Mã Gia Kỳ.
  • Nhưng mà ngay khi tay Quý Tiểu Mạn vừa vươn ra giữa không trung, cô theo bản năng nhìn về phía sau một cái, lại chú ý tới cảnh sát vừa rồi đưa mình tới cư nhiên trốn ở phía sau tường nghe góc tường.
  • jixiaoman.
    jixiaoman.
    Chẳng lẽ là Lưu Diệu Văn bảo hắn nghe?
  • jixiaoman.
    jixiaoman.
    (Tại sao anh ta lại nghe lén?)
  • jixiaoman.
    jixiaoman.
    (Cho nên, Lưu Diệu Văn cố ý không đi cùng tôi, chính là muốn xem rốt cuộc tôi sẽ nói gì với Mã Gia Kỳ?)
  • Nghĩ tới đây, Quý Tiểu Mạn không thể không bội phục tâm cơ sâu xa của Lưu Diệu Văn, thì ra, cậu ta không đi cùng mình đến phòng giam, chỉ là vì xem mình và Mã Gia Kỳ rốt cuộc sẽ nói gì.
14
91% vợ bỏ trốn