Quý Tiểu Mạn bị đẩy vào phòng bệnh nặng
Mỗi ngày Tống Á Hiên đều canh giữ bên cạnh Quý Tiểu Mạn.
Từ sau khi Quý Tiểu Mạn vào phòng bệnh, Tống Á Hiên liền trở nên không thích nói chuyện.
Suốt sáu giờ, Tống Á Hiên một câu cũng không nói, hắn cứ như vậy nhìn khuôn mặt Quý Tiểu Mạn, duy trì trầm mặc, toàn thân đều tản ra một loại khí thế người lạ chớ gần.
Chu Chí Hâm thì canh giữ ở phía sau Tống Á Hiên hai mét địa phương, tại chỗ không ngừng xoa bóp lòng bàn tay của mình, hắn muốn rời đi, rồi lại ngượng ngùng trực tiếp rời đi
Muốn khuyên bảo, rồi lại sợ bị Tống Á Hiên mắng cho một trận.
Vì thế, hắn cứ như vậy đứng tại chỗ, không nhúc nhích.
Sáu tiếng đã trôi qua.
Tống Á Hiên vẫn không có bất kỳ ý tứ muốn nói gì.
Chu Chí Hâm vẫn đứng cùng Tống Á Hiên sờ sờ chân đã đứng tê dại của mình, nhịn không được trong lòng bạo vài câu tục tĩu.
Rốt cục, Tống Á Hiên mở miệng.
Hắn có chút mệt mỏi xoa xoa huyệt thái dương của mình, hỏi:
songyaxuan.Đi mua chút cháo thịt nạc trứng muối.
zhuzhixinTống tổng, ngài...... ngài không phải ghét nhất ăn trứng muối sao?
zhuzhixinLúc trước ngài còn nói.
zhuzhixinCòn nói trứng muối rất thối.
songyaxuan.Bảo ngươi đi thì ngươi đi!
songyaxuan.Dài dòng cái gì?
Chỉ có Tống Á Hiên biết, cháo thịt nạc trứng muối từng là món Quý Tiểu Mạn thích ăn nhất, trước kia Tống Á Hiên cũng thích ăn cháo thịt nạc trứng muối, sau đó thì sao, ăn chán cũng không ăn nữa.
Chu Chí Hâm bị Tống Á Hiên hung dữ, lập tức ngoan ngoãn ngậm miệng, vội vàng gật đầu.
zhuzhixinTống tổng, tôi đi mua đây.
Chu Chí Hâm nói xong, liền nghiêng ngả lảo đảo đi ra ngoài, bởi vì nguyên nhân quá mức khẩn trương, hắn thiếu chút nữa đi tới cửa ngã chó ăn cứt.
Vừa đi tới dưới lầu bệnh viện, Chu Chí Hâm liền lấy điện thoại di động từ trong túi mình ra, mở danh bạ, mở chuỗi số điện thoại ghi chú thành "Vương tổng", chờ người bên kia điện thoại di động kết nối, liền lập tức mở miệng xin giúp đỡ.
zhuzhixinNgài...... Ngài tới khuyên Tống tổng đi.
zhuzhixinTống tổng, tình huống không tốt lắm.
wangyuanTống Á Hiên? Hắn làm sao vậy?
wangyuan"Tôi hỏi sao hai người cứ gọi tôi mỗi khi tôi hẹn hò với bạn gái?"
wangyuanNói đi, rốt cuộc làm sao vậy? Đã xảy ra chuyện gì?
Chu Chí Hâm liền đem tất cả chuyện đã xảy ra nói cho Vương Nguyên biết.
zhuzhixinAnh biết không? Sáu tiếng, sáu tiếng Tống tổng một câu cũng không nói.
zhuzhixinCứ như vậy không nhúc nhích nhìn chằm chằm Quý tiểu thư ngẩn người.
zhuzhixinThật là đáng sợ!
Vương Nguyên ở đầu kia điện thoại khẽ cười
wangyuan"Lại là bởi vì nữ nhân kia."
wangyuanĐược rồi, biết rồi.
wangyuan"Chờ tôi và bạn gái hẹn xong sẽ qua gặp anh ấy, lát nữa anh gửi địa chỉ phòng bệnh của bệnh viện cho tôi."
Cúp điện thoại di động, lúc này Chu Chí Hâm mới thở phào nhẹ nhõm, hắn biết, mỗi khi tâm tình Tống Á Hiên không tốt, cũng chỉ có Vương tổng có thể khuyên được hắn.
Cho nên lúc này đây, hắn mới chủ động gọi điện thoại cho Vương Nguyên tìm kiếm trợ giúp.
…
Mà giờ phút này trong phòng bệnh
Ánh mắt Tống Á Hiên vẫn chăm chú nhìn Quý Tiểu Mạn như trước, cậu chậm rãi vươn tay, vươn về phía bàn tay Quý Tiểu Mạn, sau đó, cậu nắm thật chặt tay Quý Tiểu Mạn, biểu tình phức tạp đến cực hạn.
songyaxuan."Ta nói cho ngươi biết, ngươi đừng nghĩ dùng phương pháp này chạy trốn ta."
songyaxuan.Mau tỉnh lại cho ta.
songyaxuan.Ngươi không phải thích chạy trốn sao? Chờ ngươi tỉnh lại, ta cho ngươi chạy, được không?
songyaxuan.Ngươi trốn, ta liền đuổi theo!
songyaxuan.Dù sao mặc kệ ngươi chạy trốn đến chân trời góc biển, ta đều phải tìm được ngươi.