TN: Nam chính không theo kịch bản / 57% cảm thấy đau đớn
TN: Nam chính không theo kịch bản
  • songyaxuan.
    songyaxuan.
    "Chỉ cần ngươi hiện tại thừa nhận, ngươi năm đó chính là sát hại Tiểu Mãn hung thủ."
  • songyaxuan.
    songyaxuan.
    "Sau đó, lại quỳ xuống nói ngươi là thương tổn nàng tiện nhân, ta liền cho phép ngươi dùng thuốc tê, bằng không, kia đau chính là ngươi tự tìm!"
  • Nghe này, thật nực cười.
  • Chẳng qua là dùng thuốc tê, lại muốn nàng thừa nhận chuyện nàng chưa bao giờ làm?
  • Quý Tiểu Mạn hừ lạnh một tiếng, cũng không nói thêm một câu, vẻ mặt của cô chính là cho Tống Á Hiên đáp án, cô vẫn không muốn thừa nhận.
  • Tất cả mọi chuyện, nàng đều có thể lựa chọn khuất phục.
  • Thế nhưng, duy chỉ có chuyện này nàng không thể, bởi vì chuyện chưa từng làm, chính là chưa từng làm, mà tâm nguyện của nguyên chủ cũng là rửa sạch oan khuất.
  • Cho nên vô luận như thế nào, nàng cũng không thể thừa nhận chuyện mình chưa từng làm, không phải sao?
  • songyaxuan.
    songyaxuan.
    Còn không nói lời nào đúng không?
  • songyaxuan.
    songyaxuan.
    Tốt lắm, cơ hội không còn.
  • songyaxuan.
    songyaxuan.
    Thiên Tỉ.
  • songyaxuan.
    songyaxuan.
    Trực tiếp bôi thuốc cho nàng, nhớ kỹ đừng cho thuốc tê!
  • songyaxuan.
    songyaxuan.
    Chậm rãi bôi thuốc, loại đau này, phải để cho nàng hảo hảo hưởng thụ mới được.
  • Lúc Tống Á Hiên nói chuyện, cố ý nhấn mạnh hai chữ "hưởng thụ" này
  • Nắm đấm của Quý Tiểu Mạn siết chặt ở nơi bọn họ không nhìn thấy, trong lòng cô rất rõ ràng, chính cô sắp phải đối mặt với cái gì, sẽ rất đau chứ?
  • Vậy hãy để nó đau.
  • Từ khi đi tới thế giới này, ở ngục giam nửa năm kia, cái gì đau đớn chưa từng trải qua đây?
  • yiyangqianxi
    yiyangqianxi
    Vâng.
  • Dịch Dương Thiên Tỉ gật đầu, hơi mím môi, trong lòng đau lòng không lý do nổi lên người phụ nữ kia, anh biết, Tống tổng luôn rất tàn nhẫn.
  • Nhưng lần này hắn thật sự đã qua.
  • Bất chấp tính mạng của nàng đi khôi phục dung nhan của nàng
  • Không để ý đau đớn của nàng, ngay cả thuốc tê cũng không cho.
  • Tống tổng, thật sự là một người đàn ông tàn nhẫn tuyệt đối.
  • Dịch Dương Thiên Tỉ chậm rãi đi tới trước mặt Quý Tiểu Mạn, nhìn thoáng qua Tống Á Hiên sau lưng chỉ để lại một bóng lưng đứng đó, không khỏi khẽ thở dài một hơi.
  • yiyangqianxi
    yiyangqianxi
    Sẽ rất đau rất đau.
  • yiyangqianxi
    yiyangqianxi
    Chịu đựng, tiểu thư.
  • Dịch Dương Thiên Tỉ chỉ nhắc nhở một câu, lại khiến Tống Á Hiên khó chịu.
  • Tống Á Hiên nắm tay hơi nhéo nhéo, lớn tiếng quát lớn:
  • songyaxuan.
    songyaxuan.
    Nói nhảm làm gì?
  • songyaxuan.
    songyaxuan.
    Mau động thủ!
  • yiyangqianxi
    yiyangqianxi
    Vâng.
  • Dịch Dương Thiên Tỉ quả nhiên ngoan ngoãn không nói gì nữa, tay hắn hơi run rẩy, hành nghề y nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên hắn đồng tình với một người.
  • Thế nhưng, cho dù giờ này khắc này trong lòng của nàng có nhiều hơn nữa đồng tình, hắn cũng không có nói thêm một câu.
  • Dịch Dương Thiên Tỉ đã mở chai thuốc đặc, lấy tăm bông ra, chấm một chút, sau đó bôi lên vết sẹo đỏ như máu của Quý Tiểu Mạn.
  • Nhất thời, đạo huyết hồng kia vốn có một chút đau đớn vết sẹo, vào giờ này khắc này giống như bị người rắc một nắm muối, làn da tựa hồ đang ăn mòn giống nhau đau đớn.
  • Loại cảm giác đau đớn này điên cuồng lan tràn trên mặt Quý Tiểu Mạn.
  • Nhưng trên mặt Quý Tiểu Mạn vẫn không hề gợn sóng.
  • Lại sau đó, càng ngày càng nhiều nước thuốc bôi ở Quý Tiểu Mạn trên mặt.
  • Tất cả đau đớn, nàng đều không biểu hiện trên mặt.
  • Dịch Dương Thiên Tỉ cứ nhìn như vậy, nhìn Quý Tiểu Mạn trong mắt, cứ cắn chặt răng như vậy, vẻ mặt bình tĩnh, nhìn qua không hề đau khổ.
  • Không biết có phải ảo giác hay không.
  • Dịch Dương Thiên Tỳ lại cảm thấy anh ta nhìn thấy một nụ cười trên mặt Quý Tiểu Mạn, chỉ là, nụ cười đó, nhìn qua, sao lại thê lương như vậy.
  • Tống Á Hiên vẫn đưa lưng về phía hai người bọn họ, thật lâu cũng không nghe được tiếng kêu thống khổ của Quý Tiểu Mạn, không khỏi có chút kinh ngạc
14
57% cảm thấy đau đớn