Sao trông có vẻ lén lút vậy?
Thì ra trọng điểm là ở chỗ này?
liuyaowen"Cho nên hôm qua cậu có lắp camera trong phòng tôi không?"
Lưu Diệu Văn gần như có chút giận không kềm được đi tới bên cạnh Quý Tiểu Mạn, gắt gao túm lấy cổ áo Quý Tiểu Mạn, nhưng mà, Quý Tiểu Mạn lại không chút sợ hãi đối diện với tầm mắt của Lưu Diệu Văn.
Ý cười trên mặt Quý Tiểu Mạn thậm chí còn nồng đậm hơn.
jixiaoman.Ha ha, Lưu Diệu Văn ngươi còn không tính là ngốc nha.
jixiaoman.Ngày hôm qua ta cố ý gọi điện thoại nói ngươi sinh bệnh, bảo Lộc Tiểu Đào lại đây, nếu Lộc Tiểu Đào không tới, ta làm sao có thể nhanh như vậy liền thu được ngươi ngoại tình chứng cớ?"
Lộc Tiểu Đào vẻ mặt đứng đắn trừng mắt nhìn Quý Tiểu Đào, cho nên, nàng ngày hôm qua là bị hắn lợi dụng, tuy rằng, là lợi dụng nàng cùng Lưu Diệu Văn ly hôn.
Nhưng Lộc Tiểu Đào sau khi biết mình bị lợi dụng vẫn có chút không cam lòng.
Cô ghét cảm giác bị lợi dụng.
Vô cùng vô cùng tàn nhẫn!
luxiaotaoNgươi lợi dụng ta! Quý Tiểu Mạn! Ngươi sao lại đê tiện như vậy?!
Lưu Diệu Văn lạnh lùng cắt đứt Lộc Tiểu Đào.
Tiện? Cho dù Quý Tiểu Mạn có đê tiện, sợ là cũng không đê tiện bằng Lộc Tiểu Đào, Tô Tiểu Đào cư nhiên không biết xấu hổ ở chỗ này nói Quý Tiểu Mạn đê tiện
Lộc Tiểu Đào làm sao cũng không nghĩ tới Lưu Diệu Văn cư nhiên làm cho mình câm miệng?
liuyaowenA, bảo bối, anh cảm thấy...... em không cần vì loại nữ nhân này mà tức giận......
liuyaowen"Quả thật, nàng là tiện, nhưng là, ngươi cùng nàng mắng, quả thực chính là lãng phí nước miếng của ngươi."
Lúc nói lời này, trong lòng Lưu Diệu Văn rất đau rất đau, thế nhưng, loại đau này, có lẽ vĩnh viễn không ai biết, chỉ có thể bị hắn chôn ở trong lòng.
Không bao giờ có ai biết được suy nghĩ chân thật nhất trong lòng anh ta.
luxiaotao"Nhưng... cô ấy... cô ấy lợi dụng anh... ly hôn với em, anh... anh đau lòng vì em..."
jixiaoman.Ha ha, thương tâm?
Quý Tiểu Mạn lạnh lùng nhìn thoáng qua Lộc Tiểu Đào, khóe miệng tràn đầy cười châm chọc.
jixiaoman.Đến tột cùng là thương tâm hay là vui vẻ, sợ là chỉ có chính ngươi trong lòng rõ ràng.
Lưu Diệu Văn trầm mặc không nói gì, trong lúc lơ đãng, Lưu Diệu Văn chỉ cảm thấy hốc mắt của mình bỗng nhiên có một chút chua xót, giống như sắp có thứ gì đó muốn trào ra.
Hắn biết, đó là nước mắt...... Có nước mắt cũng sắp từ trong hốc mắt của mình chảy ra.
Lưu Diệu Văn hoảng loạn quay lưng lại, hít hít mũi, sau đó, hung hăng lau nước mắt sắp chảy xuống trên mắt mình.
Sau khi bôi xong, lúc này mới một lần nữa nhìn Quý Tiểu Mạn
liuyaowen"Được, em muốn ly hôn phải không?"
liuyaowen"Anh thật sự muốn ly hôn đúng không?"
liuyaowenTa thành toàn cho ngươi.
liuyaowen"Bất quá không cần tòa án thấy, dù sao việc xấu trong nhà không thể truyền ra ngoài, chuyện của chúng ta ta ta không muốn mở phiên tòa để cho nhiều người như vậy biết, ngươi yên tâm, nên cho ngươi tiền ta một phân sẽ không thiếu!"
liuyaowen"Mặt khác, ta sẽ đem ta Lưu thị tập đoàn một nửa cổ phần cho ngươi, coi như là ngươi nửa năm qua đối với ta chiếu cố."
jixiaoman."Nếu như em chịu ly hôn, anh cái gì cũng không cần."
jixiaoman.Chỉ là, chỉ sợ tôi phải đi đòi lại một phần thỏa thuận ly hôn.
liuyaowen"Thỏa thuận ly hôn, tôi có."
Thế nghĩa là sao? Cái gì gọi là thỏa thuận ly hôn, hắn có?
Không đợi Quý Tiểu Mạn kịp, Lưu Diệu Văn liền đi tới tủ đầu giường, hắn lấy chìa khóa mình để trong túi ra, sau đó mở ngăn kéo tủ đầu giường.
…
zuozheBa mẹ tôi đang giục tôi đi ngủ, phần còn lại để dành đến ngày mai.